Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 14-02-2019
Câu hỏi:
Thưa thầy, tuy hôm nay con lại đuối sức và chán nản nhưng đến chiều tối khi trông chừng con trai của con giữa nơi đông người, con mới nhận ra được thận trọng chú tâm quan sát vào việc thực tại là nhiệm vụ của mình không phải việc của pháp, (pháp không giữ con cho mình, pháp không chạy xe cho mình), nhiệm vụ của pháp cho thấy khi thất niệm (bất cẩn) là hậu quả sẽ thế nào. Có những điều đơn giản như vậy mà đến giờ con mới hiểu và hiểu rồi con rất vui mừng. Món nợ của quá khứ mình phải trả trong hiện tại đừng mong tìm cách để cho qua dù là tu học đi chăng nữa (có chăng tu học tốt là không còn quả tương lai). Nhưng 3 ngôi Tam Bảo từ bi luôn dang tay đón người quay đầu trở về bến giác. Do vậy trong cuộc sống con thấy thật hy hữu dù mệt nhoài trả quả mà vẫn thấy được chân lý như người mang vác nặng nề trong đêm tối mà được ánh trăng soi rõ đường về vậy.
Lòng con tràn đầy biết ơn sự khai sáng của thầy. Nguyện thầy thân tâm thường lạc.
Kính thầy.
Ngày gửi: 14-02-2019
Câu hỏi:
Con kính bạch Thày,
Nhiều khi con thấy tâm mình bất an, không yên, mặc dầu xung quanh không có chuyện gì bất thường. Có gì đó cứ che lấp làm cho mọi thứ cứ lờ mờ, nhạt nhẽo, không thấy hứng thú gì hết.
Nhìn rõ hơn con mới thấy tâm mình đang hướng ra bên ngoài tìm cầu mà không thực sống với hiện tại như nó đang là. Con trở về quan sát thân, thọ, tâm và pháp, bỗng thấy cảm giác bất an biến mất, thấy mọi thứ đang là trong trẻo lặng lẽ.
Con xin làm bài thơ trình Thày, có chỗ nào con thấy chưa rõ, xin Thày từ bi chỉ bảo thêm cho chúng con ạ.
Bởi tìm cầu bên ngoài
Tâm liền sinh bất an
Ngay đó soi sáng lại
Phiền não bỗng tự tan./.
Con thành kính đảnh lễ Thày
Con
Ngày gửi: 14-02-2019
Câu hỏi:
Dạ thưa Thầy,
Con xin Thầy chỉ dạy cho con, pháp đến pháp đi, pháp vận hành mọi lúc mọi nơi, nhưng con lại không hay biết, con tiếp nhận pháp bằng bản ngã làm cho hư việc
Sáng qua và hôm nay khi con lễ Phật xong, con chợt nhận ra là con đang ở trong pháp, pháp xung quanh con, rất là đời thường, chỉ cần con không chen bản ngã vào, là mọi việc đều do pháp vận hành, dạ con hiểu vậy có đúng không thưa Thầy?
Con kính lạy Thầy
Ngày gửi: 12-02-2019
Câu hỏi:
Thưa thầy,
Đây là những thắc mắc trong sự tu tập của con:
1- Trong tu tập nếu mình không buông bỏ được bản ngã của mình thì mình sẽ không tiến bộ trên con đường tu tập. Nhung nếu mình có ý buông bản ngã thì đó đã là bản ngã của mình rồi. Thì mọi việc mình cứ làm tốt và để tùy duyên thuận pháp có phải không thầy?
2- Mình không cần phải đi kiếm các việc như bố thí cúng dường mà chỉ để tùy duyên mà làm thôi. Chứ mình mà khởi ý niệm muốn làm đó, nó cũng là trò chơi của bản ngã mất rồi?
3- Và khi mình lỡ làm sai chuyện gì đó thì mình cũng cứ để niệm tự nhiên đến và đi. Mình chỉ nhận biết nó vậy thôi chứ không cần suy nghĩ lại làm gì?
Ba câu hỏi của con chắc cũng chỉ là một thôi.
4- Khi mình tu tập cái biết đúng sai của niệm đầu tiên lặng lẽ, hằng biết rõ ràng, không cần suy nghĩ đó là thức đã chuyển thành trí rồi có phải không thầy? Tại vì nếu mình mà diệt hết niệm không biết gì nữa cứ như như bất động, thì là đất đá, cỏ cây mất rồi.
Đây là cái thấy của con, xin trình thầy:
Niệm trước không nhớ tới
Niệm sau chẳng nghĩ bàn
Kia chuyện tốt chuyện xấu
Chỉ trong vòng tương đối
Buông ngay niệm thảnh thơi
Chuyện đúng thì nên làm
Chuyện sai thì nên tránh
Khi thức chuyển thành trí
Không khởi tâm suy nghĩ
Vẫn hằng biết rõ ràng
Chỉ tùy duyên thuận pháp
Chẳng khởi niệm tìm cầu
Trò chơi của bản ngã
Kéo mình vào luân hồi
Chỉ chú tâm quan sát
An trú ngay hiện tiền
Lặng lẽ nhìn niệm khởi
Biết từng niệm sanh diệt
Giới định tuệ hiện tiền.
Ngày gửi: 12-02-2019
Câu hỏi:
Con kính bạch Thầy,
Đầu năm con kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe để trụ thế dài lâu ạ. Con trải qua thời gian thực tập nay có cái thấy mới, nên kính mong thầy góp ý cho con:
Con bây giờ hiểu ra tại sao khi Ngài Huệ Khả trình pháp chỉ lễ ba lễ, vì ngay khi lễ là trình "cái đang là", "thực tại hiện tiền", giống như con hôm kia có đạp xe tập thể dục tối, thì suy tư nhiều việc bỗng nghe tiếng đốt pháo, giật mình nên tâm tư tự vắng lặng, quay lại với việc đạp xe, trong thấy chỉ thấy, con lúc này cũng như lúc Ngài Huệ Khả trình pháp, hay chỗ mà Đức Phật hằng sống và hiển thị qua đi đứng nằm ngồi ạ. Tuy nhiên, con thì tầm không lâu sau thì cái trong sáng bị che mờ bởi ngã, nhân, chúng sanh, thọ giả. Trong một ngày, con cũng nhiều lần vắng lặng hết ngã, rồi lại bị che, cứ như thế lập đi lập lại ạ. Con khi che lấp thì thấy che lấp, khi trong sáng thì thấy trong sáng, khi chán thấy chán, khi buồn thấy buồn, thậm chí có lúc trong con có cả ý tiêu cực tự tử, con cũng thấy ý tiêu cực tự tử, và khi vui con thấy vui. Dạ con thực hành như vậy có đúng không ạ? Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.
Kính,
Con. T.A.T
Ngày gửi: 11-02-2019
Câu hỏi:
Con chào Thầy. Con biết Thầy tuổi cao nhưng vẫn dành thời gian, sức khỏe để dạy dỗ chúng con, ban tặng sự kiên nhẫn của mình với tất cả loại người, với tất cả mọi chuyện, như thế để thấy rằng lòng từ bi với chúng con là vô bờ bến. Con xin năm vóc kính lễ Thầy. Khi con thực tập thường có 2 trạng thái tâm xuất hiện nhưng con k biết cái nào mới là chánh niệm: trạng thái tâm thứ nhất là có một tâm rỗng đang quan sát tất cả dù đang nghe thấy nhưng vẫn cảm nhận đc thân thể đang trong tư thế gì hay đang có cảm giác như thế nào....trạng thái tâm thứ 2 là đồng nhất tất cả thấy, nghe, cảm giác ngay đây là mình, tâm và đối cảnh là một chứ k có tâm quan sát như trạng thái đầu tiên. Ở trạng thái đầu tiên con dễ dàng xem cái tâm đang quan sát đó là mình và giống như là ngã là nơi trú ngụ an toàn êm ấm vì nó k phải là các cảm giác đau đớn ở thân, k phải cảnh, k phải âm thanh, nó rỗng lặng định tĩnh... Trạng thái tâm thứ 2 k có tâm quan sát, mà đồng nhất với cảnh, âm thanh, cảm giác nó thường mang lại niềm vui nhẹ nhàng. Xin thầy chỉ dẫn cho con ạ.
Ngày gửi: 11-02-2019
Câu hỏi:
Thưa thầy, tối qua con trải qua một cơn đau đầu dữ dội, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, trong lúc đau bệnh vật vã cả đêm chỉ có một mình và thấy rõ chẳng ai giúp được mình thật tội.
Lúc đó con không còn kiểm soát được tâm trí và cơ thể mình bởi đã quá đổ bệnh, một ý muốn dẫn dắt cuộc đời con và mang đến biết bao khổ đau. Ý muốn ngừng hết mọi ý muốn, ý muốn mình có thể buông ra, ý muốn để mọi thứ tự nhiên (mọi thứ tự nhiên thì đâu ai có quyền "đặt để" điều gì), ý muốn được tự do khỏi mọi ràng buộc, ý muốn chạy trốn và phủ nhận ý muốn, những tầng tầng lớp lớp đan chồng lên nhau làm con thấy dây thần kinh của mình sắp đứt. Dù trong lúc đau đến không thể chịu thêm một giây nào nữa, thì cơn đau đó chưa là gì so với nỗi bấn loạn trong tâm trí con, giống như một người muốn thoát khỏi nhà tù, nhưng bên trên bên dưới, bên trong bên ngoài dù giãy giụa đến đâu cũng chỉ va mình vào vách tường của tâm trí. Bởi vì tâm trí đâu có thể thoát khỏi tâm trí, cái muốn thoát khỏi đó là tâm trí, là ý muốn còn gì. Trong lúc cùng cực nhất ấy, dù có thấy ra điều đó đi nữa, ý muốn vẫn sống trong con như một sinh vật bất tử.
Sáng ra cơn đau đầu của con đã nhẹ như chưa từng có và con lại trở lại chính mình với những lo toan vụn vặt tầm thường của cuộc sống, chứ chẳng như trong sách con hay đọc được, sau một cơn khủng hoảng nào đó bỗng dưng "giác ngộ", thấy mọi mọi sự long lanh lấp lánh. Mơ tưởng đến điều đã xảy ra với người khác, mơ tưởng mình cũng được vào cửa, được thấy pháp, những mơ tưởng lẩn khuất ấy con thường chẳng dám thừa nhận với chính mình, tất cả chúng đã khiến con khắc khoải nhiều rồi. Con mệt vì ý muốn của con lắm, thật sự rất mệt...
Con cảm ơn thầy đã dành thời gian đọc ạ. Con không muốn lấy lời thầy để xây nên một mục đích hay con đường nào cho tâm trí con nữa, nếu thầy hiểu và vì từ bi mà không kết tội con thì cũng đã quá may mắn cho con, chỉ là con không biết mọi thứ rồi sẽ đi về đâu đây khi giờ đây trong con tràn ngập cảm giác vô nghĩa và một vài ý muốn cứ nảy sinh như chọc tức con?
Ngày gửi: 07-02-2019
Câu hỏi:
Con chào thầy ạ.
Con thấy như sau: Khi thất niệm bất giác thì sẽ có đau khổ, nó nhắc nhở mình trở về thực tại, cảm nhận nó. Mình trở về thì không sao nữa.
Ngày gửi: 06-02-2019
Câu hỏi:
Con kính bạch Thầy.
Đầu năm mới con xin chúc thầy có nhiều sức khỏe, thân tâm thường lạc.
Con là Phật tử ở nước ngoài và đã gọi điện cho thầy cách đây một tuần xin thầy cho ý kiến về quyết định tình yêu của gia đình con.
Thầy ơi, qua sự việc này con thấy được Pháp vận hành thế nào, con cảm thấy vô cùng biết ơn Chư Phật mà cụ thể qua sự truyền cảm của thầy đến với hàng đệ tử chúng con.
Hôm trước con hỏi thầy về quyết định của con "rời người chồng hiện tại và đến với một người đàn ông khác mà con cho là tâm đầu ý hợp". Sau khi trình hết tất cả những nhận thức của con qua sự việc và ý kiến thầy cho con là việc rời chồng của con là đúng và quyết định thứ hai là đến với người đàn ông khác thì thầy đã kể cho con nghe một câu chuyện của một vị Phật tử khác tương tự. Lúc đó con hiểu lắm thầy ạ và con biết quyết định của con như thế nào với người đàn ông mới "tất cả đều là do ái dục bản ngã vẽ nên".
Thầy ơi nhưng không phải vậy! Khi con nói chuyện với thầy, con thấy như vậy nhưng khi kết thúc cuộc nói chuyện, bản ngã của con lại vẽ ra bánh vẽ mới mà nó thúc giục con phải làm theo nó, thỉnh thoảng con vẫn nhận ra điều đó và tự hỏi như vậy có phải đang làm theo bản ngã ái dục không? Nhưng nó thật vi tế thầy ạ, mọi bánh vẽ nó vẽ đủ thứ làm con quên hết tánh biết và con vẫn cứ ở trong tình trạng si mê đó. Thế là nhân sự việc con với người bạn trai mới nói chuyện qua lại trên tin nhắn thôi thầy ạ, con thấy anh ấy có một quan điểm sống không đúng tốt và con nhẹ nhàng góp ý và ngay lập tức bị anh ấy phẫn nộ. Thầy ơi lúc này con mới tỉnh thầy ạ tất cả đều là ảo tướng của mình vẽ nên và ngay lập tức con nhìn nhận toàn bộ sự việc con cảm thấy thú vị vô cùng. Con nhận ra con đường đi của bản ngã, ái dục quá vi tế thầy ạ. Con cảm ơn thầy rất nhiều.
Và con xin nói thêm về việc chồng của con sau khi con đề xuất với anh là sẽ ly hôn trong những ngày đó. Con thấy anh ấy quá tội nghiệp thầy ạ, đau khổ tột độ! Anh van xin con hãy ở lại nhưng con nhìn thấy ngay lúc đó anh ta chỉ bị đau khổ khi bị mất mát gì thôi chứ anh vẫn chưa hiểu hết bản chất anh nhìn nhận sự việc như thế nào và con đã nói cho hiểu về cái khổ của con người. Chính ngay lúc cái khổ nhất cũng là lúc con người đi vào đạo, vào chân lý và mấy hôm nay con thấy chồng con đã thay đổi hoàn toàn.
Con cảm ơn thầy rất nhiều qua những gì con học được từ những bài giảng của Thầy, nó thâm sâu quá thầy ạ!
Ngày gửi: 06-02-2019
Câu hỏi:
Năm mới con kính chúc Thầy pháp thể khinh an ạ.
Con có duyên lành, phước báu rất lớn được biết đến Thầy và nghe Thầy giảng pháp từ tổng thể đến chi tiết, từ chi tiết đến tổng thể một cách rõ ràng, súc tích, giản dị nhưng cũng vô cùng thậm thâm mà con cảm nhận được. Con thấy điều cốt lõi bậc nhất là khi đã biết được đường về rồi thì con cần can đảm, can đảm một cách vô song vui sống một cách độc lập nhất, trọn ven nhất, tự nhiên nhất với thực tại thân, thọ, tâm, pháp, mọi sự, mọi vật đang là, còn mọi cái khác đều là thứ yếu. Khi cánh cửa khó nhất, lớn nhất này được mở toang ra thì mọi cánh cửa thiện pháp khác sẽ tự mở như một hệ quả tất yếu mà ta không cần mong cầu thì nó vẫn xẩy ra.
Dạ thưa Thầy cảm nhận về đạo vị của con như vậy kính trình Thầy chỉ dẫn thêm ạ.
Con: Chân Minh Đạo.