loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1824 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 09-03-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Hôm nay con phát hiện ra một điều khá vi tế mà công việc hiện tại đã chỉ bày cùng lời dạy của thầy nên con đã nhận ra khi đang tìm cách giải quyết công việc mà ngoài khả năng của mình.
Mọi công việc, hành động hay suy nghĩ khi có mặt cùng với thời gian đều là không có thực.
Chính vì những hành động hay suy nghĩ cùng thời gian làm ta hao tâm tổn ý trong đời sống này. Khi nhận ra con dường như cảm giác nhẹ tênh mặc dù trước đó hiểu và có nhiều trải nghiệm đúng như thầy chỉ bảo nhưng lần này con cảm nhận được sự rốt ráo thật sự thầy à.
Con cảm ơn Thầy đã chỉ bày, cảm ơn bài học quý giá này.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-03-2022

Câu hỏi:

Con xin cúi đầu thành tâm kính lễ Thầy!
Sang năm mới, Con Kính chúc thầy mạnh khoẻ, ngày càng An Vui!
Thưa Thầy, bố con - người đặt tên cho bài thơ về Đức Phật của con đã mất (sinh 1938, tạ thế 12 tháng Chạp, Tân Sửu). Con định viết thư báo Thầy từ hôm đó, nhưng con tự nhận thấy cần chiêm nghiệm sự mất mát to lớn này như một pháp, xem thân tâm - thái độ mình như thế nào (sau 49 ngày):
- Dù con thấy mình nội tâm yếu đuối vô cùng, hằng ngày sống bên bố, con lo lắng về sức khoẻ của bố con nhiều lắm vừa già yếu lại dịch covid, trong nhiều năm, 4-5 lần cấp cứu tưởng chết nhưng cứ vào viện 5-7 ngày là về lại như không có chuyện gì, đi lại thong dong, da dẻ tươi nhuận, chỉ có lúc mới ra viện thì bọn con phải tắm cho vài lần, sau đó đều muốn tự tắm lấy cho đến lúc ra đi. Bố con là chỗ dựa tinh thần lớn lao cho cả gia đình con. Bố con có học vị Liên xô cũ, làm viên chức nhà nước, do kinh tế khó khăn phải sang Iraq làm quản đốc lúc chiến tranh vùng vịnh 91… càng già bố con càng hiền và đẹp lão ra nữa… gia sư đến nhà dạy cháu, thì bố con dặn “dạy được chữ nào thì dạy, hãy dạy nó làm người”, 2 năm nay con hay nghe pháp thầy, có hôm con buột miệng nói câu Thầy nói “Giản dị mới uyên thâm” thì tự dưng bố con lại tâm đắc ngay, trong khi con hằng ngày nghe pháp, tụng kinh thì bố con đều có ý không quan tâm… thế mà quãng thời gian gần ngày ra đi thỉnh thoảng bố con lại nói những câu làm con giật mình vì sự thâm sâu Phật pháp và quan trọng nhất con thấy thái độ của bố con buông dần với thế gian…
- Không hiểu tại sao đến lúc bố con ra đi con con lại không có chút lo lắng nào cả, con thấy nhẹ nhàng trong con và cảm nhận được bố cũng ra đi rất nhẹ nhàng (nhà con có người đi xem bảo bố mất được 4 nhập mộ, con cũng không hiểu là gì). Sau tang lễ, Con trai con 13 tuổi hỏi “tại sao mọi người khóc, bố sao không khóc?”, con bảo cháu “có người đang khóc trong bố rồi, bố còn phải tỉnh táo để lo cho người ấy và lo việc tang gia nữa…” và đêm đó trong giấc mơ con thấy mình khóc như mưa.
- Trước lúc bố con ra đi 2-3 tuần con có lờ mờ thấy cảnh tâm mình đối diện với việc mất bố nhưng không dám nói với ai vì lúc đó bố con đang bình thường (bố con ra đi rất nhanh, đang bình thường chỉ khoảng 3 tiếng là đi rồi).
- Có một chuyện giờ con mới dám nói: năm 2020, con thấy lạ vì mình như “tử thần”. Con tụng kinh cho ai thì người đó chết. Cậu con, ung thư 8 tháng đau đớn vật vã, trong một lần đọc kinh tự nhiên hình ảnh cậu lại hiện lên (trước đó con chỉ thăm nom bình thường), tự nhiên con có ý định về quê tụng kinh cho cậu, kinh chỉ có ân đức Phật Pháp Tăng; con vào chào hỏi cậu hỏi cậu nhớ cháu không thì cậu lại bảo “mày là thằng thần chết”; đúng ngày đó tuần sau cậu ra đi. Người thứ 2 (mẹ anh rể) sau 6 tiếng ra đi (trường hợp này thì hiểu được vì lúc con sang bà đã bất tỉnh rồi), người thứ 3 thì ra đi sau 1 tháng (mẹ bạn con - chưa gặp con bao giờ, sống thực vật 6 tháng, ăn uống bằng bình xông.)
- Con chiêm nghiệm tâm mà chưa bao giờ thấy bố con đâu cả (chỉ có luân hồi hình ảnh phảng phất lúc sống), cũng chẳng thấy ở cảnh giới nào cả. Mà từ khi con học Thầy đến giờ chưa bao giờ con thấy cõi giới chúng sinh nào cả. Mẹ con thì còn dính mắc với bố con nhiều nên con thương mẹ con lắm, mẹ vẫn chưa nghe con giải thích đâu. Đêm bố con ra đi, con (là út, 47 tuổi) đã giải thích với mẹ con, nhà 3 anh chị, vợ chồng và các cháu “thân xác này là công cụ của bố để nuôi dạy chúng ta, bố đã rất cố gắng giữ gìn nó, bản thân nó đã trải lần phẫu thuật, bệnh tật đau đớn đến tuổi này rồi, bố đã bỏ vì nó không dùng được nữa tại sao chúng ta không chịu bỏ…”. Cũng may mọi người hiểu biết và bỏ bớt các thủ tục, nghi lễ, rườm rà…
- Con vẫn hồi hướng phước báu cho bố và mọi chúng sinh, nhưng tâm con lại chẳng chú tâm vào bố con mà nó trải rộng lên khắp mà không tập chung vào ai cả… và con cảm nhận phước báu tràn đầy nơi thế gian nhưng chính con lại chẳng có phước báu nào cả và tâm không tầm cầu phước báu dù trong cuộc sống tham muốn tìm cầu vẫn còn lăng xăng…
- Điều cuối cùng con thấy là tâm con hay có xu hướng trở về với Thầy nhưng không phải là hình ảnh thực của Thầy như hiện nay, tuy không có hình tướng nhưng con biết đó là Thầy. Con biết bản ngã con chưa quy y Thầy, nhưng Tâm nó tự quy y Thầy từ rất lâu rồi.
Kính thưa Thầy, đó là những gì con đã làm, đã trải nghiệm khi xúc chạm một pháp lớn nhất đời con.
Kính mong Thầy từ bi chỉ dẫn thêm cho chúng con trên đường Đạo!
Con - Tô Toàn

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-03-2022

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con xin trình pháp.
Có lần con nhớ mình ngồi ở chùa, làm công việc mà ngày nào cũng làm là gọt củ quả để nấu. Bữa đó, con đang cầm trái su su trên tay thì bất chợt nhận ra "cái này cũng chính là máu, là tất cả cơ thể này" và nó với mình đâu khác gì, giây phút đó mới mẻ hoàn toàn Thầy ạ. Ngay lúc ấy, tận sâu bên trong con mới thực sự dâng lên lòng biết ơn, biết ơn trời đất, nắng mưa, biết ơn toàn thể để có được cơ thể đang ngồi đây. Giây phút thoáng qua đó sâu sắc hơn những năm tháng con đi học với chuyên ngành thực phẩm, đọc những cuốn sách về dưỡng sinh hay những lần thực hiện nghi thức cảm ơn trước mỗi bữa ăn. Và lòng biết ơn thực sự cũng từ đó, nhưng khoảnh khắc đó thì chỉ một lần thôi ạ. Con thấy như vậy có gì sai không thưa Thầy?
Con biết ơn Thầy. Mong Thầy thân tâm thường an lạc.
Con Thanh Ngọc

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-03-2022

Câu hỏi:

Con chào sư ông và quý đạo hữu gần xa
Hôm nay con lại thấy ra một vấn đề, con xin chia sẽ với sư ông và quý đạo hữu gần xa về pháp CHẤP NHẬN. Sự chấp nhận kèm theo hiểu biết thì mới đích thực, còn chấp nhận mà không có sự hiểu biết lâu ngày nó sẽ phát nổ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-03-2022

Câu hỏi:

Thưa Sư Ông,
Hôm nay vô tình con có đọc lại tập sách Thư Gửi Thầy- Thư Thầy Trò của Sư Ông. Đọc vài câu chuyện trong đó, xong con nằm xuống về suy ngẫm đôi điều, tự dưng trong con đặt câu hỏi "vậy rốt cuộc tôi là gì" và suy nghĩ về câu hỏi đó. Con quan sát và nhận thấy thật khó để xác định tôi là gì cả, nếu tôi là suy nghĩ hay ý thức này thì nó cũng vô thường hay biến đổi, lúc nó nghĩ thế này lúc nó nghĩ thế kia, tâm trạng cũng vậy lúc vui lúc buồn, con dường như chẳng thấy được thứ gì có thể định nghĩa cho "tôi". Cứ ngẫm đi ngẫm lại sự vô thường trong chính mình con chợt nhận ra "tôi không là gì cả, hay nói cách khác không có cái tôi nào cả". Vì vậy con cũng chợt thấy ra "không cần phải đi diệt cái tôi, diệt bản ngã làm chi cho mệt, nó đâu có thật đâu mà diệt", lúc thấy ra điều này con thấy thật thú vị và nhẹ nhàng. Trong suốt thời gian tìm hiểu về tâm linh và theo dõi pháp của Sư Ông, con vẫn đau đáu tìm cho mình con đường "diệt ngã" để có thể trong sáng tự nhiên, vô ngã vị tha, nhưng hôm nay khi thấy ra những điều trên con chợt thấy nhẹ nhàng làm sao, chẳng có gì để cố mà diệt cả. Ngay cả khi sau này trong đời sống con lỡ thiếu cẩn trọng sáng suốt, vô minh, tham sân si rồi rước khổ vào người thì chúng cũng chỉ là những năng lượng tạm thời biểu hiện như vậy và biển chuyển khôn lường. Tham sân si, vô minh, đau khổ gì đó cũng chỉ là nó, rồi sẽ sinh diệt, chẳng có cái ngã nào mang theo, cũng chẳng có ngã nào để tiêu diệt. Tự nhiên lúc này con thấy nhẹ nhàng, thảnh thơi. Nhưng con biết dù lúc này có thấy nhẹ nhàng rồi lúc sau đau khổ thì nó cũng chỉ là những biểu hiện của Pháp mà thôi. Không cần lo lắng chi cả, không cần cố gắng làm gì.
Dạ đó là chút cảm nhận và cái thấy của con hôm nay. Có gì nhờ Sư Ông khai thị thêm cho con.
Cám ơn Sư Ông nhiều lắm.
Chúc Sư Ông và mọi người có một ngày nhẹ nhàng an vui ạ!!!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-03-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông, Con biết ơn Tam Bảo đã dạy dỗ chúng con vượt qua mọi điều diễn ra trong cuộc sống với tâm thế ung dung và tự tại.
Con xin tiếp tục trình pháp với sư Ông ạ,
Khi con chánh niệm về việc ăn của chính mình, con viết lại đây để không quên đi cái kinh nghiệm này. Con quan sát thấy lúc ăn chỉ là các động tác nhai nuốt của thân, kèm theo 1 cảm giác nơi lưỡi về vị ngọt, thơm nơi mũi ngửi, nhưng tiến trình đó rất nhanh và bị tâm tham xen vào ngay, nó liền đưa thêm miếng nữa vào miệng, như 1 sự dính mắc rất mạnh, cái tiến trình này lặp đi lặp lại, và khi dù no nó vẫn muốn ăn tiếp nữa vì dính mắc vào cảm giác dễ chịu ngon lành của thức ăn.
Có lần con quán sát về vật thực khi ăn, vì con có thấy 1 cảnh quan sát được ngay tại nơi ăn tập thể thì có 1 thùng chứa đầy những thức ăn thừa ra, nhưng đồ ăn đó thì ko thể ngửi và ăn được nữa do đã trộn lẫn với nhau, con mới thấy được chính những thức ăn đó khi vào trong thân này cũng y vậy, và cảm giác dễ chịu và ngon lành khi ăn uống lập tức mất hết, con thấy mình giống như bị đánh lừa, tất cả chỉ là 1 cảm giác thoáng qua nơi thân này, và tất cả nhanh như 1 chớp mắt, vậy mà vì những thức ăn này mà đôi lúc mình đã làm không biết bao nhiêu là công việc để có nó và đôi khi cả việc bất thiện. Thật là đau khổ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 28-02-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy, con vừa trải qua một kinh nghiệm như vậy. Con xin trình với thầy. Khi con thấy ra được một số sự thật từ thân kiến, mọi nghi ngờ từ từ tự nhiên sáng tỏ, con không cầu mong nó sáng tỏ nhưng hễ tâm khởi lên cái gì thì tự nhiên, hay đột nhiên nó tự sáng tỏ. Mà con thấy có một điều lạ, hễ các hành vi, suy nghĩ của mình tự nhiên nó có một cái gì đó làm cho mọi việc chậm lại, sâu lắng và cách nhìn nó hơi khác so với xung quanh. Con khởi tâm lên tưởng rằng mình có cái này, cái nọ thì lập tức cái đối nghịch nó xuất hiện, nó phá ngay cái ảo tưởng mình có cái này, cái nọ ạ. Nó làm cho cái tưởng 'biết' trước đây không còn nữa. Tính cờ chiều nay con lại nghe được bài pháp của thầy, mà hình như mỗi lần con nghe lại đều là mới cả, con không nhớ mình đã nghe hay chưa. Nhắc đúng đến cái 'trải nghiệm' đó. Tâm con nhiều khi nó tự 'buông' xuống chính cái nó tạo ra, thầy ạ. Con xin chia sẻ với thầy và mong thầy khai thị giúp cho con. Con cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 28-02-2022

Câu hỏi:

Con xin trình pháp sư Ông ạ,
Tâm con vẫn luôn bất an, bất toại rất nhiều từ chuyện nhỏ nhặt đến những vấn đề lớn trong cuộc sống của mình, con biết do tâm từ của con chưa đủ lớn để nhẫn nại với những điều khó nhẫn trong cuộc sống này, đúng là mỗi điều đều là 1 bài học lớn đối với con, con nhìn thấy tâm mình phản ứng với những điều kiện bất thiện đưa đến theo 1 lối quen cũ, 1 là đẩy đuổi những thứ bất toại đó đi, 2 là tìm 1 điều kiện kích thích khác để khỏa lấp đi cái khó chịu bất toại đau khổ này, và con cũng thấy đa số những người xung quanh con đều vậy, và chính khi con thấy điều đó con lại còn sân lên thêm, có phải nỗi đau khổ của họ cũng làm mình chịu đựng không nổi phải không ạ, nhất là những người thân yêu của chính mình, như cá mắc vào lưới không đường nào ra cả. Con hiểu là phải ung dung tự tại với mọi thứ diễn ra này. Nhưng đây không phải lần đầu tiên con đối mặt với cảm giác cô đơn cùng cực này, nhiều lúc con nghĩ con muốn trốn chạy đi một nơi thật xa không ai biết mình có khi lại là điều tốt. Nhưng như vậy có phải là hèn nhát và vô trách nhiệm hay không thưa thầy, khi nhìn cuộc sống thấy đâu cũng là vô nghĩa, những việc ý nghĩa mình làm há chỉ như hạt cát vậy thôi sao.
Con biết khi nhìn thấy ra những điều này có khi lại điều tốt, nhưng bây giờ có lẽ con cần phải học và hành thêm nhiều nhiều nữa mới đủ sức lĩnh hội trọn vẹn lấy bài học của mình. Bản ngã của chính con là quá lớn quá ảo tưởng.
Con biết ơn mọi sự chỉ dạy của sư Ông và lòng từ bi của sư Ông đối với bao nhiêu đau khổ phiền não của những phàm nhân như chúng con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-02-2022

Câu hỏi:

Kính bạch sư ông.
Con mới vừa kết thúc một tình bạn sau nhiều lần cãi vã. Lúc mới đầu thì con thấy không sao, nhưng sau đó con thấy rất buồn và không biết là mình có làm sai không, có làm bạn buồn không (vì bản thân con rất sợ làm người khác buồn) và con còn có suy nghĩ làm lành lại dù con biết đó là điều viễn vông. Con kính mong sư ông khai thị cho con cách buông xuống gánh nặng trong tâm lý và cách đối mặt với thực tại khi hai đứa không còn là bạn nhưng vẫn phải chạm mặt nhau, học chung với nhau ạ. Con thành kính cảm tạ sư ông.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-02-2022

Câu hỏi:

Kính Thầy,
Cách đây 3 năm có người nói với con gươm báu phải rèn mài cho sáng, mài thường mới chặt được và con rất tin, nhưng hôm qua con trải nghiệm con thấy sao nó khác thưa Thầy, và đây là lần đầu con thấy kiểu như vậy, xin Thầy dạy cho con.
Con thấy tự tính của gươm là bén nhọn. Như một thanh gươm thần nằm dưới hồ sâu, hồ đục thì không thấy, hồ trong thì nó có sẵn đó rồi. Bởi vì nó là "tự tánh" nên khi hồ đục, thò tay xuống vớt nhầm ve chai mà cho rằng là gươm báu, ngồi đó mài giũa hoài để dùng. Còn khi hồ đã trong, gươm và ve chai khác biệt rõ ràng, cứ thò tay xuống mà dùng, vì nó vốn đã sắc bén nên không cần mài gì cả.
Chuyện này do sự trải nghiệm mà có, sau khi trải nghiệm xong nó hiện trong đầu con như vậy. Xin trình Pháp lên Thầy, con cảm ơn Thầy luôn đọc mail của chúng con.
Con kính chúc Pháp Thầy dạy luôn là sự lợi lạc cho đường tu của mọi loài!

Xem Câu Trả Lời »