loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1824 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Thầy ơi,
Nay con xin chia sẻ với Thầy chuyện này ạ:
Con đang thích một cô gái, cô ấy và con nói chuyện hợp nhau, đem lại niềm vui và tiếng cười cho đôi bên, những khoảnh khắc với cô ấy thật đẹp, và thế là con bắt đầu mơ mộng, mơ về một tương lai của hai đứa, mơ về... chắc thầy đã nghe nhiều rồi, đủ thứ trên trời dưới biển thầy ạ. Nhưng rồi con tự hỏi sau mỗi lần mình mộng tưởng đó rằng:
Tại sao con lại mơ mộng?
Con mơ mộng mỗi khi con rảnh rỗi và cảm giác trống vắng trong con xuất hiện, khi thấy sự buồn chán và tẻ nhạt của đời sống thường nhật... và thế là con mơ mộng. Con tự hỏi rằng phải chăng mình dùng giấc mơ như một lối thoát, một sự chạy trốn khỏi thực tại đang là... là sự tẻ nhạt, trống rỗng, khô cằn của tâm hồn v.v... Liệu một tâm hồn như vậy có thể yêu thương? Liệu khi mơ mộng, con có đang thực sự yêu cô ấy hay con đang yêu một người do chính tâm trí con vẽ nên, một người khác với vẻ ngoài giống như cô ấy? Nói đến đây con lại nhớ về bộ phim Tây Du Ký, nơi mà yêu quái luôn biến hình thành những cô gái trẻ đẹp để mê hoặc thầy trò Đường tăng, và con thấy hình ảnh mình trong đó Thầy ạ. Khi nhận ra đến đây, con đặt câu hỏi rằng: Liệu mình có thể thực sự yêu cô ấy trong khi mình cứ mơ mộng đi chơi với một cô gái khác, một cô gái khác có vẻ ngoài giống như người ấy? Liệu mình có thể yêu thương vợ mình, nếu suốt ngày mình đi chơi với cô hàng xóm, cô gái có vẻ ngoài giống như vợ mình?
Con thấy rằng, khi đặt một câu hỏi đủ sâu sắc, thì tự thân trong câu hỏi đó đã có câu trả lời rồi, Thầy nhỉ? Và khi con nhận ra rằng, để thực sự yêu thương người ấy, con phải hoàn hoàn, hoàn toàn chấm dứt những mộng tưởng, không phải chấm dứt kiểu lên án, đè nén,... mà chấm dứt bởi sự thấu hiểu hoàn toàn sự nguy hại của quá trình mơ mộng này, sự phá hoại của nó tới tình cảm thực sự, tựa như người đi tới vách núi, quay đầu trở về bởi nhận thức rõ ràng về sự nguy hiểm mà mình đang đối diện.
Và thật kỳ lạ thầy ơi, khi quá trình mộng tưởng này chấm dứt trong con, tình yêu lúc này mang một ý nghĩa thật khác so với ngày xưa con nghĩ Thầy ạ, nó không dành cụ thể cho một ai đó đặc biệt nữa, không còn là con yêu cô ấy hơn tất thảy, mà lúc ấy, cô ấy cũng tựa như bao người khác, con yêu cô ấy và con cũng yêu mọi người, ba mẹ, hàng xóm, bạn bè và thiên nhiên...
Con vẫn trên con đường khám phá tình yêu thực sự là gì, mà trên con đường ấy, con thấy thật quan trọng để thấy cho rõ “cái gì không phải là tình yêu”, “Liệu yêu thương có đi cùng ghen tuông như mọi người thường nói?”, “Liệu có phải bắt buộc hai người phải có tương lai, cùng nồi cùng vung... thì mới được yêu?”, “Liệu tình yêu có bao giờ đòi hỏi chúng ta điều gì không?”... Và con nghĩ rằng, cái đúng sẽ tự nhiên xuất hiện khi ta dẹp qua một bên hoàn toàn những cái sai, sai không phải bởi Thầy nói, cũng không phải ai đó được ca ngợi là thông thái phát biểu... mà bằng sự nhận thức một cách rõ ràng về sự thật.
Tối nay tự nhiên con muốn chia sẻ với Thầy như vậy ạ,
Con cảm ơn Thầy đã đọc, chúc Thầy thường mạnh khỏe.
Thành kính tri ân Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Con xin kính chào Sư Ông!
Con xin bộc bạch với Sư Ông một số điểm thấy biết của con, mong Sư Ông cho con nhận xét định hướng:
Phật dạy "chỉ nơi Pháp hiện tại - Tuệ quán chính là đây" và Ngài dạy chúng ta trở về tuệ tri nơi Thân, Thọ, Tâm, Pháp của mỗi người.
Gộp hai điều đó lại, chính ngay nơi sự sống đang là trong từng khoảnh khắc hiện tại của mỗi người mà tuệ tri trọn vẹn thì sẽ thấy ra tất cả đều ở đó:Niết Bàn, Tịnh Độ, Cực Lạc, Chân Như, Đạo, Thượng Đế... đều ở đó cả.
vì đó là cái thực, nếu chúng ta bỏ quên cái thực tại đang là nơi chính mình mà chìm đắm trong cái không thực, mang tính giả danh như danh xưng, địa vị, cái tôi ảo tưởng v.v. sẽ phát sinh phiền não khổ đau ngay.
Bây giờ thì con đã hiểu vì sao Bồ-Đề Đạt-Ma khuyên: "trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật". Rồi những vị Tổ xưa đánh hét, hoặc chỉ vào cây Tùng ngoài sân, hoặc hỏi nghe tiếng suối đang chảy không v.v. khi có người hỏi Đạo là gì, Niết-bàn ở đâu. chỉ vì các Tổ muốn người hỏi quay về với cái thực nơi thân tâm cảnh của mình mà tuệ tri, tất cả chân lý đều ở đó.
con xin gửi bài thơ con làm khi nhận ra điều đó ạ :
Pháp
Nó chỉ là nó
Ngay giây phút này
Trong nơi sự sống
Diệu kì ngay đây

Nó chỉ là nó
Định nghĩa làm chi
Đến thì thấy rõ
Đi thì tùy nghi

Nó chỉ là nó
Lưu tâm làm gì
Nhạn qua hồ nước
Bóng hiện rồi đi

Nó là tự nó
Chẳng phải do ai
Duyên khởi trùng trùng
Tương sinh, tương diệt

Nó chỉ là nó
Chỉ vô thường thôi
Chỉ là vô ngã
Chấp thì "than ôi"!

Con xin cảm ơn những bài pháp thoại của Sư Ông đã khai sáng và truyền cảm hứng cho con!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, ban đầu con nghĩ cái thấy nó nằm phía trước mắt, con thấy mà mất quân bình với tay chân, và nhìn không kịp những thay đổi của tâm trong thân.
Sau đó con nghĩ tâm trong thân mình có vấn đề nên con quán vào tâm trong thân và thấy nó như trung tâm và xung quanh vọng niệm, vọng tâm, vọng tưởng xoay vòng vòng và quán chúng là vô thường khổ và vô ngã nhưng con thấy vẫn chưa đủ, chưa xong.
Tối hôm qua buôn bán lại có vấn đề cần xử lý, con lại nằm quán tiếp, con thấy lại toàn bộ cơ thể, ban đầu cái vấn đề nó bị điều khiển đeo vào não, thế là nặng đầu và nặng thân. Nhưng kỳ lạ ở chỗ, tất cả chúng chỉ tồn tại ở trong cơ thể này thôi, tivi vẫn phát, chồng và bọn trẻ vẫn nô đùa, khách hàng ở nhà khách thì họ vẫn ở đó, tất cả tách bạch riêng biệt không có gì liên quan tới gì.
Tối qua con nghĩ chắc cái thấy mình nằm sau ót nên nó thấy hết như vậy. Tới sáng nay con thấy đau sau ót, con mới thấy cái thấy không nằm ở đó, nó nằm ngoài tất cả những biến động bên trong cơ thể.
Nó quên là quên những biến động giả tạo đó chứ không quên những dữ kiện thực tế.
Do vậy, diệt hoàn cảnh, diệt cơ thể, diệt trí óc là sai lầm. Diệt là diệt những gì trôi nổi bên trong đầu và thân hay ngôn ngữ Phật pháp gọi là thế gian tập khởi và thế gian đoạn diệt.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông ạ,
Con có tư duy thế này về như lý tác ý, con không biết có đúng pháp không ạ. Con xin sư Ông chỉ dạy cho con.
Đối với các việc làm hiện tại đang là, dù khối lượng công việc hay thông tin đến đi đều là giúp mình hiểu ra thực tế. Vậy đối với các công việc mình đang thực hiện, định hướng đúng như lý tác ý chính là sử dụng hết công năng của thân - tâm, để tạo ra mọi phương tiện và công cụ để đi đến thực trải nghiệm các pháp, dù không có công cụ hay phương tiện thì tạo ra chúng để hoàn thành công việc và có thể thực trải nghiệm trọn vẹn những gì đến đi, nhưng cũng ko dính mắc vào các công cụ phương tiện đó, hiểu ra thực tại thì có thể bỏ nó đi bất cứ lúc nào mà chúng không còn phù hợp với thực tại nữa, không còn công năng sử dụng nữa. Tất cả để trải nghiệm, nhưng với tâm thực chứng sự thật đang là chứ không phải thỏa mãn Bản Ngã, con cảm thấy việc này có thể phân biệt qua cảm nhận của thân tâm, khi có cái Ngã thì tự nhiên cơ thể sẽ phản ứng hoàn toàn khác, con không thể tả bằng lời được, và khi Vô Ngã thì tâm hoàn toàn mát mẻ vắng lặng, không lăng xăng trạo cử nữa.
Không biết con đã định hướng đúng tâm của mình chưa ạ?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 18-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con xin được Thầy chỉ dạy.
Chẳng có “Ai” của “một đời”
Chỉ là Cái Biết muôn đời sáng trong
Con Minh Thường

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 16-04-2022

Câu hỏi:

Kính Thầy,
Con xin cảm ơn Thầy vì chỉ rõ cho con thấy mặt tướng dụng mà bản ngã lăng xăng tìm kiếm. Con đã thử rồi Thầy. Càng cố tìm tướng dụng, thấy nó rồi tự trói vào mình luôn. Chỉ khi thả lỏng, lúc đó mới đủ tỉnh táo để dừng lại ngay hiện tại, thấy rõ thực tánh của nó. Nhưng thấy rồi thôi, chẳng cố ghép nó vào bất cứ định nghĩa gì nữa.
Mà cũng nhờ có duyên xem các video ghi hình Thầy, con thấy tác phong của Thầy không theo phong thái khuôn ép nào cả. Rất thong dong thoải mái, lại vừa có sự định tĩnh rất nhiều trong đó. Tự nhiên nhìn Thầy xong con thả luôn sự kiểm soát theo thói quen, sống tự nhiên thả lỏng, việc thấy biết cũng để tự nhiên không gồng ép. Con rất thoải mái và rất hoan hỷ. Con xin tri ân Thầy! Con kính chúc Thầy luôn khoẻ và bình an.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 16-04-2022

Câu hỏi:

Thưa sư ông, trong cuộc sống có vô số chuyện đến với con không như ý, như trong công việc, có nhiều lúc bản ngã chủ quan tưởng mình làm đúng, con phản ứng lại với những ai đang đối nghịch với mình. Nhưng từ khi được sư ông khai thị, trong những lúc vậy con lại học ra được bài học, đúng sai chỉ là vô thường, con nhìn lại chính mình trước, thay vì phản ứng lại với người khác để hơn thua thì con chia sẻ để giải quyết mâu thuẫn, tránh hiểu lầm lẫn nhau, những lúc như vậy sự trầm tĩnh lại càng được phát huy hơn nữa... Con xin cảm ơn sư ông rất nhiều!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông,
Con có câu hỏi này ạ: Có phải khi buông lung là Tâm là hướng ra ngoài phải không ạ? Và bản ngã hay những xung lực bên trong chính cái thân tâm ngũ uẩn này là hiện hữu của nghiệp lực và chính nó cũng kéo mình ra bên ngoài phải không ạ? Trong một lúc con quan sát ngay trong những việc làm hàng ngày của bản thân, thì ngay đó ý niệm về nghiệp lực - một lực con cảm nhận rất mạnh- chính nó là cái thể hiện ngay trên thân và tâm này, những lực đó vô hình và ẩn sâu, đôi lúc con thấy chính mình rất xấu xa và bất giác giật mình với những ý niệm đó, những lực đó thể hiện ra bên ngoài qua ý nghĩ, và đôi khi cả hành động vô thức ngay đó con cảnh giác với nó. Nhưng có phải những điều ẩn tàng đó khởi lên là để cho chính mình nhận ra và tập luyện sự kiên nhẫn và từ ái với chính thân tâm này.
Con biết ơn sư Ông đã chỉ dạy chúng con ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy ạ!
Kính Bạch Thầy!

Cuộc sống tự nhiên vốn là thiền. Kẻ mê, người ngộ chung một cuộc. Người ngộ trước đó cũng chỉ là kẻ mê nay biết quay về mà thấy, rồi nhận chân mà sống "tùy duyên thuận Pháp" gọi là thiền.
Kẻ mê cũng đang sống trong môi trường vạn Pháp như người ngộ, nhưng không nhận ra, nên cứ mãi trôi lăn, kiếm tìm,... Đâu hay chỉ cần quay về mà thấy, mà nhận chân.
Người ngộ, kẻ mê khác nhau chỉ 1 cái THẤY RA mà cuộc đời đi hai hướng khác biệt. Âu cũng là nhân duyên, nghiệp báo, là tiến trình giác ngộ của mỗi người.

Qua cái thấy biết này con viết vài dòng thơ:

THIỀN
Tứ thiền bát định vẫn còn "ta"
Biết sống an nhiên mới khỏi tà
Mãi ngồi cố gắng chìm trong định
Muôn đời bỏ lỡ pháp đang là.

Muôn đời bỏ lỡ pháp đang là
Vẫn luôn trôi chảy từng Sát-na
Chỉ cần trọn vẹn trong thấy biết
Niết-bàn ngay đấy, kiếm đâu xa.

Thưa Thầy!
Đây là cái thấy biết con cô đọng lại, con cúi xin Thầy chỉ bảo cho con.
Con vô vàn biết ơn và kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-04-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,

Con có duyên được nghe pháp thoại của Thầy và thực hành sống trọn vẹn tỉnh thức đến nay được tầm nửa năm. Sau một thời gian thực tập, con có cái thấy như sau, xin được trình pháp với Thầy, mong Thầy hoan hỉ khai thị giúp con.

Lúc mới thực tập, con còn cái tâm phân biệt cái chánh, cái tà, cái thực, cái vọng, cái trong, cái ngoài, pháp hữu vi, pháp vô vi... Nhưng hiện tại, con chỉ thấy đúng một chữ KHÔNG, không còn phân biệt Thân, Thọ, Tâm, Pháp nữa. Hàng ngày con vẫn quan sát các pháp xảy ra, nhất là các tâm Tưởng và Tư. Con thấy tâm mình vẫn khởi niệm (cả thiện lẫn bất thiện), lăng xăng tạo tác sai khiến mình làm cái này, cái kia. Tuy nhiên con hoàn toàn ý thức được và quyết định có làm theo hay không. Con thấy được rằng kể cả niệm bất thiện khởi lên, miễn là mình thấy được nó mà không làm theo, không chống lại, không xấu hổ, chỉ cười với nó, thì chính là mình đang Kiến Tánh, chứ không nhất thiết phải ở vào tình trạng tâm hoàn toàn tĩnh lặng, có phải không Thầy?

Hiện tại, con thấy mọi thứ trong cuộc sống không hề có đúng, sai, thiện, ác, mà chỉ là sự sống đang vận hành theo quy luật của nó. Mình chỉ đứng ở bên bờ cái Không mà quan sát thôi. Cái thấy của con hiện đang là như vậy. Mong Thầy hoan hỉ chỉ bảo thêm.

Con chúc Thầy nhiều sức khỏe. Con cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »