Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 30-12-2016
Câu hỏi:
Con kính chào Thầy!
Thưa Thầy, con là Phật tử làm Bác sĩ ở Hà Nội.
Lời đầu con xin tri ân Thầy rất nhiều vì nhờ nghe Pháp của Thầy trên trang “Trung tâm Hộ Tông” mà con đã qua được cú sốc “tâm linh”. Sau là con xin Thầy chỉ giáo cho con một số điểm còn khúc mắc trong Pháp hành.
Con xin trình bày hơi dài dòng để Thầy có thể cho “toa thuốc" đúng căn cơ của con, mong thầy thông cảm cho con ạ.
Khi con biết tới đạo Phật thì con đã choáng ngợp với Tam Tạng kinh điển và nghĩ làm sao có thể đọc hết để mà ngộ ra được (bản tính con học gì cũng muốn có đầu cuối, phải “mô phạm”).
Vì thế con chọn Thiền tông để thực hành vì không nặng về kinh sách. Con thích ngồi thiền vì thấy tâm được thanh thản mặc dù chân có lúc tê dại như liệt.
Nhưng do cuộc sống quá bận rộn con không có nhiều thời gian để thiền và con nghĩ có lẽ căn cơ mình thấp nên con chuyển sang Tịnh độ. Con theo Tịnh độ khoảng 2 năm nay, thấy tiến bộ nhanh và dễ thực hành. Con đang phấn chấn vì nghĩ là mình đã đi đúng đường vì khi tâm bất an, chỉ cần niệm Phật là tâm con an được nhiều.
Cách đây vài tháng con tình cờ biết Thầy TTL trên Web. Mới đọc ít thông tin con đã bị choáng thực sự vì nhiều cái đều là không, là tưởng quá. Con phải dừng lại để định tâm rồi tìm hiểu tiếp sau. Rất may cho con trong quá trình tìm hiểu lại về Phật giáo Nguyên Thủy con đã “gặp” được Thầy. Con thấy những điều Thầy dậy dễ hiểu và có thể thực hành được. Con cũng lấy lại được thăng bằng trong cái hiểu (chưa phải là tánh biết) về đại thừa cũng như Phật A-Di-Đà hay thế giới Tây Phương cực lạc mà con đã hằng ao ước được đến khi vãng sinh.
Thời gian này con vừa nghe Pháp của Thầy, đọc sách của Thiền sư Achaan Naeb và vừa thực hành theo thiền Minh Sát luôn. Con xin trình bầy phần chưa hiểu và phần hành của con và xin Thầy chỉ cho con chỗ đúng sai ạ.
1- Về Danh: gồm Tâm và Tâm sở thì Tâm ở đây có bao gồm cả Tánh biết, có phải là "ông chủ” không ạ?
2- Pháp hành:
Thí dụ: khi con đang đi con biết “con" đang đi (quánsắc đang đi) thì cái biết đó là Tâm và đang đi con lại nghĩ về việc gì đó, thì đó là Tâm sở, và ngay lúc đó con cũng biết là mình đang nghĩ (vọng tưởng) và cái biết này lại là Tâm và vọng tưởng cũng ngừng khi Tâm biết thì có phải Pháp đã diệt vọng tưởng (1 cách tự nhiên) hay do Tâm đè một cách vô thức? Vì con nhận biết không có ý muốn đè vọng tưởng mà chỉ quan sát và biết nhưng không chắc chắn do Pháp hay do Tâm nên con thử quay lại (Tâm) vọng tưởng cũ nhưng Tâm sở không “hứng thú” nghĩ tiếp về điều đó nữa. Trong các sát na tâm trên con nhận biết về Tâm và Tâm sở đã đúng chưa ạ?
- Về cách quán:
Thí dụ 1: khi con đang đi con quán sắc đang đi một cách tổng quát (không chú ý tập trung vào một động tác nào liên tục, đi như bình thường nhưng biết là đang đi và quán sắc đang đi). Nếu đang đi vấp vào vật gì đó thấy đau chân thì cũng biết là đau nhưng sẽ không quán vào thọ đau đó, mà tiếp tục quán sắc đi. Nhưng nếu cái đau đó mạnh quá làm Tâm phải chú ý đến thì con nên tiếp tục quán thế nào ạ?
Thí dụ 2: khi con cắm hoa con biết mình đang cắm hoa, cảm nhận vẻ đẹp của hoa (vì mắt nhìn thấy), hương thơm (vì mũi ngửi thấy) và tâm sở sẽ khởi ưa thích và nghĩ lần sau sẽ mua hoa này hoặc sẽ trồng cây hoa này… và Tâm nhận biết đang khởi Tâm tham, vậy ở sát-na này con có nên tác ý gì không hay chỉ đứng ngoài quan sát rồi pháp sẽ tự vận hành?
Thí dụ 3: khi con khám cho bệnh nhân, con tập trung vào khám và chẩn đoán bệnh và thường con không nghĩ đến việc gì khác. Nhưng có lúc con chợt nhớ là mình phải biết mình đang làm gì và con như “đứng hình” trong 1 sat-na và tự nói trong Tâm "mình đang khám bệnh đây” và sau đó lại tiếp tục khám. Như vậy con có gì sai không ạ? Con thấy có những việc không phải tập trung cao độ thì trong cùng 1 sát-na mình có thể biết mình đang làm gì và mình vẫn liên tục làm việc đó không ngừng như đi đứng, nằm ngồi. Nhưng khi khám bệnh hay đọc sách con thấy vẫn phải ngừng việc mình đang làm kiểu "đứng hình" trong 1 sát-na để ghi nhận “hiện tại đang là”.
Trên đây là những thắc mắc con xin Thầy giải đáp giúp con. Con xin cám ơn Thầy rất nhiều!
Hà Nội ngày 30/12/2016
Phật tử Hoa Phúc.
Ngày gửi: 30-12-2016
Câu hỏi:
Dạ thưa Thầy,
Xin Thầy giảng cho con được hiểu rõ hơn: trong quá trình thiền tập, vịệc hữu thức hóa vô thức có ích lợi và cần thiết không ạ?
Con xin tri ân Thầy và kính chúc Thầy nhiều sức khỏe sau chuyến hoằng pháp dài ngày trở về.
Ngày gửi: 23-12-2016
Câu hỏi:
Bạch sư.
Khi ngồi thiền, vọng tưởng thỉnh thoảng khởi lên, con phải làm thế nào? Xin sư dạy cho con. Con xin cám ơn sư.
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Ngày gửi: 22-12-2016
Câu hỏi:
Con kính lễ Sư,
Thưa Sư, khoảng năm 1980 con đọc sách thiền ông Tám và thực tập theo. Ngồi kiết già, niệm Nam Mô A Đi Đà Phật và chuyển hơi thở vào Luân Xa. Chỉ sau vài ngày, thì thấy lưng ra mồ hôi ướt đẫm, ướt hết cả áo. Đến một buổi tối thì trong người tự nhiên thấy vô cùng sợ hãi, một sự sợ hãi chưa từng có, mặc dầu lúc đó, trong đầu con hoàn toàn không hề có bất cứ một hình ảnh hay ý tưởng gì. Con chỉ thấy duy nhất là sự sợ hãi trùm khắp, từ bên trong người phát ra, hễ càng ngồi thì càng thấy sự sợ hãi tăng lên. Kể từ tối hôm đó, con đã bỏ luôn không thực hành nữa. Tất cả chỉ diễn ra trong vài ngày.
Con xin được phép nhờ Sư dạy thêm về việc sợ hãi này. Có phải đây là do Tưởng duyên cho Hành mà ra không? Sự giận dữ không phát ra bên ngoài được thì đi ngược vào trong, biến thành sự sợ hãi, cả hai đều là đẩy ra/tránh né những thứ gì mình không muốn có, gần giống như một bàn tay có mặt trái và mặt phải.
Kính thưa Sư, còn xin được cúng dường lòng hoan hỷ của con đến Sư.
Trần Tán Hồng Đức
Ngày gửi: 22-12-2016
Câu hỏi:
Con kính chào thầy ạ,
Thầy ơi, con muốn bắt đầu học thiền nhưng chưa biết bắt đầu như thế nào. Thầy chỉ giùm con tên sách để con đọc trước rồi hành sau ạ.
Con kể chuyện con tí thầy nha. Dạo này, con thấy cuộc sống có nhiều thú vị lắm thầy, con thấy mình ham muốn nhiều rồi thì mình vướng mắc, thế rồi buông đi thì nhẹ vô cùng. Tính con hồi trước giờ bợp chợp, ít để ý xung quanh nên đi hay vấp té. Giờ con đọc sách và nghe pháp thầy dạy, chỉ cần chú tâm quan sát là được. Con đi xe tay ga, do thói quen thắng trước thôi nên hay té lắm. Té riết rồi sợ đi xe, thế nhưng con học theo cách thầy dạy cứ chú tâm mà đi thì con chạy xe con cảm thấy vững tay lái lắm. Còn nhiều thứ nữa mà con thấy hay lắm. Cuộc sống trước kia của con nhiều đau khổ, mà cũng nhờ vậy mà con tìm đến đạo lý nhà Phật. Có duyên thật, vì con nghĩ giả sử con mà sướng chắc con không tìm đến Phật đâu. Con thấy ham muốn càng nhiều càng khổ nhiều mà thôi. Con kính chúc thầy sức khỏe.
Ngày gửi: 17-12-2016
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy,
Hôm nay, sau khi nghe Thầy giảng “Chướng ngại khi tu tập”, con có câu hỏi mong được Thầy từ bi chỉ dạy.
Con được biết Thiền qua pháp môn Làng Mai của Sư ông Nhất Hạnh. Qua băng giảng của Sư ông, con thấy mình rất hợp với Thiền, con đến một ngôi chùa tu tập theo Pháp môn Làng Mai để tham dự khóa tu 4 ngày. Và đến buổi sáng tọa thiền thứ 3 của khóa tu, con đã trải qua một cảm giác an lạc và hạnh phúc chưa từng có. Trở về từ khóa tu, con thực tập liền chánh niệm trong từng bước chân và hơi thở, nhờ đó mà con đạt được nhiều hạnh phúc và bình an trong cuộc sống. Con ý thức sâu sắc được khổ đau, vô thường, vô ngã. Con cảm thấy mình sáng suốt hơn, làm việc gì cũng ý thức, tâm lý tích cực, nhờ đó mà thành công cũng đến với con trong công việc và trong quan hệ với mọi người xung quanh. Con cảm thấy mình như được sinh ra lần thứ hai vậy.
Khi ngồi thiền, luôn luôn có một cảm giác hỷ lạc tràn ngập trong lòng và con cứ chìm đắm trong cảm giác ấy mà không biết phải xử lý như thế nào, con nghĩ rằng mình đã đạt được công phu nên sinh ra ngã mạn. Chính điều đó đã làm con bị đánh gục. Con bị lôi cuốn vào sắc dục và con không thoát ra được. Giờ đây, khi đã thoát ra khỏi ái dục, quay lại với Thiền thì con lại vướng vào 5 triền cái: tham, sân, si, trạo cử, nghi. Con cứ liên tục muốn mình phải đạt được trạng thái an lạc như ngày xưa, nhưng càng cố thì con lại càng không đạt được và con lại nghi ngờ chính bản thân mình, nghi ngờ pháp môn. Con cảm thấy rất đau khổ. Hôm nay, được nghe Thầy giảng, con hiểu rằng mình nên buông bỏ cái ước muốn trở thành cái gì, trở về tiếp xúc với tình trạng của chính mình trong hiện tại như mình đang là, chấp nhận thực tại dù là thực tại đau khổ.
Mong thầy từ bi chỉ dạy là con đã sai ở chỗ nào và làm thế nào để tránh đi cái sai ấy trong sự thực tập. Và làm sao để duy trì sự chú tâm vào thực tại? Con thành kính biết ơn Thầy.
Ngày gửi: 09-12-2016
Câu hỏi:
Kính Chào Sư,
Con xin sư giúp con cái chỗ này ạ.
Theo con hiểu và sống là: Khi con thấy tâm con, thì con sống với tâm con. Ví dụ, tới giờ ngủ thì ngủ, ăn thì ăn, uống thì uống, tập thể dục thì tập thể dục, và có khách tới thì làm việc với khách. Và con nghĩ là trong khi làm các việc này, là con thiền rồi, và con có hạnh phúc.
Nhưng có một người anh em nói với con là, khi con thấy tâm và kiến tánh xong thì con phải ngồi thiền để có năng lượng làm cho con có một kim thân, có hào quang.
Đây là điều làm con băn khoăn, bởi vì khi con trở về được với con, con có tất cả rồi thì con đâu có cần làm gì khác đâu.
Nếu có làm gì, thì đó là ý đồ của bản ngã mà thôi.
Xin thầy giúp con!
Con cảm ơn thầy!
Ngày gửi: 06-12-2016
Câu hỏi:
Mô Phật, thiền không có chỗ đến mà chỉ biết thực tại như nó là phải không ạ? Mong Sư hoan hỷ!
Ngày gửi: 28-11-2016
Câu hỏi:
Thưa Thầy,
Hai tháng trước con có cơ duyên gặp và nghe được lời hướng dẫn của Thầy, con mới thấy và hiểu được thế nào là thiền trong cuộc sống. Con xin cảm ơn Thầy.
Con có 1 người bạn quen trong khóa thiền vipassana 10 ngày cách đây 1 năm. Người bạn của con lúc nào cũng muốn tìm kiếm phương pháp để đơn giản hóa cuộc sống của mình. Bạn ấy đọc rất nhiều sách về tâm linh, con người và cuộc sống của nhiều tác giả, đặc biệt rất ngưỡng mộ Ohso. Bạn ấy cố gắng thức dậy sớm để ngồi thiền 2 tiếng, 1 tháng bạn tham dự khóa thiền một ngày 2 lần. Lúc nào bạn cũng sợ bị chi phối, ví dụ như là bạn nói tâm chưa định nên không dám xem các chương trình giải trí, nhưng khi bạn tự tìm xem 1 tập phim nào đó thì nói là hôm nay đã mất hết 3 tiếng rồi bây giờ phải đọc ít sách rồi mới đi ngủ. Bạn con chỉ mới 37 tuổi nhưng có suy nghĩ là công việc kỹ sư phần mềm trong 15 năm nay đã quá mệt mỏi muốn tìm chỗ nào đó yên tĩnh một mình được làm những điều mình thích.
Con cũng gửi cho bạn 1 vài bài giảng của Thầy, nhưng bạn không nói gì. Mong Thầy hướng dẫn con để con giúp bạn khỏi đi vào con đường tẩu hỏa nhập ma.
Con cảm ơn Thầy.
Ngày gửi: 28-11-2016
Câu hỏi:
Kính chào Thầy,
Thưa Thầy, làm sao để có bình an tự tại và và thiền Vipassana có giúp cho tư duy đúng sự thật như nó là không thưa Thầy?
Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe để giúp chúng con trên đường tu học.
Con kính chào Thầy!