loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 420 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'Thiền'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 30-01-2017

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy,
Con không hiểu vì sao thỉnh thoảng con ngồi nghỉ ngơi thư giãn, lúc tâm đang tĩnh lặng thì tai con lại nghe thấy như một loạt tiếng ve sầu kêu của mùa hè mỗi khi hoa phượng đến Thầy ạ. Xin Thầy giải thích cho con được hiểu thêm về hiện tượng này. Con cảm ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-01-2017

Câu hỏi:

Bạch Thầy, xin Thầy cho con hỏi 2 câu.
Đôi lúc con cảm giác buồn chán, chán nản khi hành thiền. Xin Thầy chỉ dạy cho con:
1. Làm sao để đối trị?
2. Làm sao để trọn vẹn với sự buồn chán đó?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-01-2017

Câu hỏi:

Chào thầy,
Có câu hỏi người ta đặt ra là tại sao phải thiền, vậy thiền có phải là cách sống, là hướng đi cho cuộc đời phải không thầy.
Con xin cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-01-2017

Câu hỏi:

Kính chào thầy,

Con đã từng tập ngồi thiền và có cảm giác thoái mái, nhưng sau khi hết ngồi, thì con vẫn nóng nảy, và bất an khi tiếp xúc bên ngoài.

Con đã từng nghe thiền là để mờ luân xa, để có năng lượng, hay để có định lực v.v... Nhưng khi con thấy rõ chính mình, thấy sự hoạt động của thân tâm như thế nào, thì con biết đó mới chính là thiền.

Như bây giờ trong lúc đang đánh máy đây, đang cảm nhận rõ ràng mọi hoạt động của thân tâm, đồng thời con cũng nghe âm thanh của quạt bếp, âm thanh của máy giặt, thì con đang thiền.

Và khi con ngồi thiền vài phút trước khi đi ngủ, hay ngồi ở hồ bơi, ở công viên, thì con thấy ngồi như vậy cũng bình thường như bây giờ con đang viết các dòng chữ này, và nghe các âm thanh kia.

Ý con muốn nói là, khi con thấy rõ thực tại thân tâm mọi nơi mọi lúc là đang thiền rồi đâu cần phải cố gắng ngồi thiền để cố đạt được điều gì nữa.

Con muốn hỏi thầy là: Con thiền, hay con đang sống như vậy có được chưa?

Xin thầy xác nhận cho con, vì con thấy sao người ta càng tu càng làm cho thiền trầm trọng, to tác ra để chỉ làm rối beng lên, mà nói thiền là bình thường giản dị thì người ta lại không chấp nhận.

Con cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-01-2017

Câu hỏi:

Con chào Thầy.
Thưa Thầy, con hành thiền được gần bốn năm nay rồi nhưng mà sao con không vượt qua được việc buổi sáng con không cách nào hành thiền được. Con có tham vấn với các vị sư, các vị dạy rằng nguyên nhân chính là do con không tinh tấn. Sáng nào con ngồi cũng chỉ có ngủ thôi. Nhưng con rất cố gắng và rất tinh tấn thưa Thầy. Có điều khi con uống cà phê thì lại hành thiền rất tốt. Có trục trặc gì trong sự tu tập của con không thưa Thầy?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-01-2017

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con ở nước ngoài, con nghe pháp thoại về Thiền trên mạng, con thực tập theo, con không có cơ hội để theo khóa tu về Thiền tại chùa cho nên nhiều lúc tâm con vẫn chạy nhảy lung tung. Con xin Thầy chỉ dạy giúp con, con xin cám ơn!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 02-01-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Con là một cư sĩ tại gia đã thực hành thiền từ 3 tháng nay.
Con kính mong thầy giải đáp cho con một số băn khoăn để con không đi sai trên con đường tu tập:
1. Con tập thiền hành là chủ yếu và ít khi tập thiền tọa vì con thấy thiền hành dễ quán thân hơn, định hơn và có cảm giác phù hợp hơn với bản thân. Điều này có nên không ạ?
2. Nhiều khi thiền hành, khi đã quán thân sâu và tâm cũng định, con tự nhiên thấy một cảm giác kỳ lạ là cái thân bỗng đi như không có gì điều khiển, cứ như một con robot vậy và có lần con bỗng bật khóc ứa nước mắt vì thấy cái thân mình sao mà tội nghiệp thế này, cứ lầm lũi đi vô định trong cái thế giới này, cái cảm giác lúc bật khóc thật lạ kỳ, không phải vì buồn gì, chỉ biết mọi thứ trong lòng nhẹ nhõm vô cùng.
3. Có vài lần con nhìn cảnh vật xung quanh và quán về chúng thì thấy cảm giác như con người mình và chúng hòa tan vào nhau, quán về những người hàng ngày ở xung quanh mình kể cả những người mình không mấy thiện cảm cũng có cảm giác như vậy, hình như họ luôn tồn tại bên cạnh mình, trong không khí, trong gió cũng có họ, trong cây cỏ bên đường cũng có họ. Cảm giác đó thật khó tả cho thầy biết, dường như không còn ranh giới giữa mình và mọi thứ. Và có lần tự nhiên con đã cũng ứa nước mắt vì một cảm giác hỉ lạc ập đến không hiểu vì điều gì, và thấy dâng trào niềm yêu thương mọi người, kể cả những người mà mình không thích trong cuộc sống thường nhật.

Con không biết những cảm giác con gặp phải có nguyện nhân là do cái tưởng không và thấy hơi sợ hãi và băn khoăn khi có những cảm giác kỳ lạ đó vì sợ mình tập sai chính đạo.
Con cũng còn nhiều điều muốn hỏi thầy nữa nhưng sợ hỏi nhiều quá thầy không có thời gian trả lời nên đành hỏi mấy điểm quan trọng vậy thôi.
Mong thầy giúp cho con trên con đường con đã chọn.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-12-2016

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy!
Thưa Thầy, con là Phật tử làm Bác sĩ ở Hà Nội.
Lời đầu con xin tri ân Thầy rất nhiều vì nhờ nghe Pháp của Thầy trên trang “Trung tâm Hộ Tông” mà con đã qua được cú sốc “tâm linh”. Sau là con xin Thầy chỉ giáo cho con một số điểm còn khúc mắc trong Pháp hành.
Con xin trình bày hơi dài dòng để Thầy có thể cho “toa thuốc" đúng căn cơ của con, mong thầy thông cảm cho con ạ.
Khi con biết tới đạo Phật thì con đã choáng ngợp với Tam Tạng kinh điển và nghĩ làm sao có thể đọc hết để mà ngộ ra được (bản tính con học gì cũng muốn có đầu cuối, phải “mô phạm”).
Vì thế con chọn Thiền tông để thực hành vì không nặng về kinh sách. Con thích ngồi thiền vì thấy tâm được thanh thản mặc dù chân có lúc tê dại như liệt.
Nhưng do cuộc sống quá bận rộn con không có nhiều thời gian để thiền và con nghĩ có lẽ căn cơ mình thấp nên con chuyển sang Tịnh độ. Con theo Tịnh độ khoảng 2 năm nay, thấy tiến bộ nhanh và dễ thực hành. Con đang phấn chấn vì nghĩ là mình đã đi đúng đường vì khi tâm bất an, chỉ cần niệm Phật là tâm con an được nhiều.
Cách đây vài tháng con tình cờ biết Thầy TTL trên Web. Mới đọc ít thông tin con đã bị choáng thực sự vì nhiều cái đều là không, là tưởng quá. Con phải dừng lại để định tâm rồi tìm hiểu tiếp sau. Rất may cho con trong quá trình tìm hiểu lại về Phật giáo Nguyên Thủy con đã “gặp” được Thầy. Con thấy những điều Thầy dậy dễ hiểu và có thể thực hành được. Con cũng lấy lại được thăng bằng trong cái hiểu (chưa phải là tánh biết) về đại thừa cũng như Phật A-Di-Đà hay thế giới Tây Phương cực lạc mà con đã hằng ao ước được đến khi vãng sinh.
Thời gian này con vừa nghe Pháp của Thầy, đọc sách của Thiền sư Achaan Naeb và vừa thực hành theo thiền Minh Sát luôn. Con xin trình bầy phần chưa hiểu và phần hành của con và xin Thầy chỉ cho con chỗ đúng sai ạ.
1- Về Danh: gồm Tâm và Tâm sở thì Tâm ở đây có bao gồm cả Tánh biết, có phải là "ông chủ” không ạ?
2- Pháp hành:
Thí dụ: khi con đang đi con biết “con" đang đi (quánsắc đang đi) thì cái biết đó là Tâm và đang đi con lại nghĩ về việc gì đó, thì đó là Tâm sở, và ngay lúc đó con cũng biết là mình đang nghĩ (vọng tưởng) và cái biết này lại là Tâm và vọng tưởng cũng ngừng khi Tâm biết thì có phải Pháp đã diệt vọng tưởng (1 cách tự nhiên) hay do Tâm đè một cách vô thức? Vì con nhận biết không có ý muốn đè vọng tưởng mà chỉ quan sát và biết nhưng không chắc chắn do Pháp hay do Tâm nên con thử quay lại (Tâm) vọng tưởng cũ nhưng Tâm sở không “hứng thú” nghĩ tiếp về điều đó nữa. Trong các sát na tâm trên con nhận biết về Tâm và Tâm sở đã đúng chưa ạ?
- Về cách quán:
Thí dụ 1: khi con đang đi con quán sắc đang đi một cách tổng quát (không chú ý tập trung vào một động tác nào liên tục, đi như bình thường nhưng biết là đang đi và quán sắc đang đi). Nếu đang đi vấp vào vật gì đó thấy đau chân thì cũng biết là đau nhưng sẽ không quán vào thọ đau đó, mà tiếp tục quán sắc đi. Nhưng nếu cái đau đó mạnh quá làm Tâm phải chú ý đến thì con nên tiếp tục quán thế nào ạ?
Thí dụ 2: khi con cắm hoa con biết mình đang cắm hoa, cảm nhận vẻ đẹp của hoa (vì mắt nhìn thấy), hương thơm (vì mũi ngửi thấy) và tâm sở sẽ khởi ưa thích và nghĩ lần sau sẽ mua hoa này hoặc sẽ trồng cây hoa này… và Tâm nhận biết đang khởi Tâm tham, vậy ở sát-na này con có nên tác ý gì không hay chỉ đứng ngoài quan sát rồi pháp sẽ tự vận hành?
Thí dụ 3: khi con khám cho bệnh nhân, con tập trung vào khám và chẩn đoán bệnh và thường con không nghĩ đến việc gì khác. Nhưng có lúc con chợt nhớ là mình phải biết mình đang làm gì và con như “đứng hình” trong 1 sat-na và tự nói trong Tâm "mình đang khám bệnh đây” và sau đó lại tiếp tục khám. Như vậy con có gì sai không ạ? Con thấy có những việc không phải tập trung cao độ thì trong cùng 1 sát-na mình có thể biết mình đang làm gì và mình vẫn liên tục làm việc đó không ngừng như đi đứng, nằm ngồi. Nhưng khi khám bệnh hay đọc sách con thấy vẫn phải ngừng việc mình đang làm kiểu "đứng hình" trong 1 sát-na để ghi nhận “hiện tại đang là”.
Trên đây là những thắc mắc con xin Thầy giải đáp giúp con. Con xin cám ơn Thầy rất nhiều!
Hà Nội ngày 30/12/2016
Phật tử Hoa Phúc.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-12-2016

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy,
Xin Thầy giảng cho con được hiểu rõ hơn: trong quá trình thiền tập, vịệc hữu thức hóa vô thức có ích lợi và cần thiết không ạ?
Con xin tri ân Thầy và kính chúc Thầy nhiều sức khỏe sau chuyến hoằng pháp dài ngày trở về.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-12-2016

Câu hỏi:

Bạch sư.
Khi ngồi thiền, vọng tưởng thỉnh thoảng khởi lên, con phải làm thế nào? Xin sư dạy cho con. Con xin cám ơn sư.
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Xem Câu Trả Lời »