Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 09-02-2017
Câu hỏi:
Con kính chào Thầy,
Con mới được nghe qua về phương pháp thiền Vipassana và muốn được học về phương pháp thiền này để ứng dụng trong cuộc sống hằng ngày. (vì con chưa biết bắt đầu từ đâu.
Thầy cho con hỏi, ở chùa mình có khóa tu học thiền dành cho những người mới như con hay không ạ? Nếu có xin thầy cho con biết lịch để đăng ký học.
Con xin cảm ơn thầy và kính chúc có nhiều sức khỏe để tiếp tục là chỗ dựa tinh thần cho các Phật tử chúng con.
Ngày gửi: 06-02-2017
Câu hỏi:
Hiện giờ con hành thiền hay rơi vào khoảng KHÔNG, không niệm, không vọng, không ngủ gục, vẫn tỉnh táo nhưng làm như rơi vào khoảng không trống rỗng vậy trong thời gian kéo rất lâu. Mong thầy chỉ dạy cho con, con xin cảm ơn thầy!
Ngày gửi: 31-01-2017
Câu hỏi:
Dạ, con kính bạch Thầy!
Nhân dịp năm mới con xin kính chúc Thầy nhiều sức khỏe, mọi sự tốt lành đều đến với Thầy. Con đã nghe các bài pháp của Thầy, và nhờ nhân duyên đó con đã gặp được Thầy, Thầy là minh sư soi sáng trên con đường tu tập của con.
Từ ngày con thấy và ngộ ra cách Thầy chỉ ngồi thiền, như "đang là" rỗng lặng trong sáng con thấy hoàn toàn khác khi tâm không trụ vào bất cứ gì, chỉ lặng lẽ nhìn pháp đến đi. Trong lúc làm việc con cũng thấy tâm không trụ, đầu óc rất nhẹ nhàng sáng suốt.
Cách đây khoảng một tháng sau khi đi làm về con ngồi thiền, khoảng được 30p toàn cơ thể cảm giác có một luồng không khí mát lành tràn ngập cơ thể, tâm trí mát lành, trí tuệ minh mẫn, con chỉ thấy biết, không trụ vào.
Tuy nhiên, thường những lúc ngồi thiền con thấy mình ghét ai đó mặc dù đã lâu không nghĩ đến, con nhìn lại thì nó dứt nhưng chuyện khác lại tiếp tục. Sau nhiều lần con thấy yêu ghét, tham sân si đều như vậy. Con ngộ ra con người có sanh tử luân hồi phước báo đều từ đây, có phải không Thầy?
Công việc của con rất nhiều, tối về con phải phân tích thị trường để mua bán, xong công việc con mới ngồi thiền, con thường ngồi khoảng 45 phút, nhưng tâm lặng lẽ buông xả thì con thấy rất ít, tâm cứ chạy ra ngoài khi nhìn lại thì mất, mặc dù con luôn như "đang là".
Thầy có lời khuyên nào cho con không ạ? Con cám ơn Thầy!
Ngày gửi: 30-01-2017
Câu hỏi:
Con kính bạch Thầy,
Con không hiểu vì sao thỉnh thoảng con ngồi nghỉ ngơi thư giãn, lúc tâm đang tĩnh lặng thì tai con lại nghe thấy như một loạt tiếng ve sầu kêu của mùa hè mỗi khi hoa phượng đến Thầy ạ. Xin Thầy giải thích cho con được hiểu thêm về hiện tượng này. Con cảm ơn Thầy!
Ngày gửi: 30-01-2017
Câu hỏi:
Bạch Thầy, xin Thầy cho con hỏi 2 câu.
Đôi lúc con cảm giác buồn chán, chán nản khi hành thiền. Xin Thầy chỉ dạy cho con:
1. Làm sao để đối trị?
2. Làm sao để trọn vẹn với sự buồn chán đó?
Ngày gửi: 23-01-2017
Câu hỏi:
Chào thầy,
Có câu hỏi người ta đặt ra là tại sao phải thiền, vậy thiền có phải là cách sống, là hướng đi cho cuộc đời phải không thầy.
Con xin cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 21-01-2017
Câu hỏi:
Kính chào thầy,
Con đã từng tập ngồi thiền và có cảm giác thoái mái, nhưng sau khi hết ngồi, thì con vẫn nóng nảy, và bất an khi tiếp xúc bên ngoài.
Con đã từng nghe thiền là để mờ luân xa, để có năng lượng, hay để có định lực v.v... Nhưng khi con thấy rõ chính mình, thấy sự hoạt động của thân tâm như thế nào, thì con biết đó mới chính là thiền.
Như bây giờ trong lúc đang đánh máy đây, đang cảm nhận rõ ràng mọi hoạt động của thân tâm, đồng thời con cũng nghe âm thanh của quạt bếp, âm thanh của máy giặt, thì con đang thiền.
Và khi con ngồi thiền vài phút trước khi đi ngủ, hay ngồi ở hồ bơi, ở công viên, thì con thấy ngồi như vậy cũng bình thường như bây giờ con đang viết các dòng chữ này, và nghe các âm thanh kia.
Ý con muốn nói là, khi con thấy rõ thực tại thân tâm mọi nơi mọi lúc là đang thiền rồi đâu cần phải cố gắng ngồi thiền để cố đạt được điều gì nữa.
Con muốn hỏi thầy là: Con thiền, hay con đang sống như vậy có được chưa?
Xin thầy xác nhận cho con, vì con thấy sao người ta càng tu càng làm cho thiền trầm trọng, to tác ra để chỉ làm rối beng lên, mà nói thiền là bình thường giản dị thì người ta lại không chấp nhận.
Con cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 21-01-2017
Câu hỏi:
Con chào Thầy.
Thưa Thầy, con hành thiền được gần bốn năm nay rồi nhưng mà sao con không vượt qua được việc buổi sáng con không cách nào hành thiền được. Con có tham vấn với các vị sư, các vị dạy rằng nguyên nhân chính là do con không tinh tấn. Sáng nào con ngồi cũng chỉ có ngủ thôi. Nhưng con rất cố gắng và rất tinh tấn thưa Thầy. Có điều khi con uống cà phê thì lại hành thiền rất tốt. Có trục trặc gì trong sự tu tập của con không thưa Thầy?
Ngày gửi: 06-01-2017
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy, con ở nước ngoài, con nghe pháp thoại về Thiền trên mạng, con thực tập theo, con không có cơ hội để theo khóa tu về Thiền tại chùa cho nên nhiều lúc tâm con vẫn chạy nhảy lung tung. Con xin Thầy chỉ dạy giúp con, con xin cám ơn!
Ngày gửi: 02-01-2017
Câu hỏi:
Thưa thầy,
Con là một cư sĩ tại gia đã thực hành thiền từ 3 tháng nay.
Con kính mong thầy giải đáp cho con một số băn khoăn để con không đi sai trên con đường tu tập:
1. Con tập thiền hành là chủ yếu và ít khi tập thiền tọa vì con thấy thiền hành dễ quán thân hơn, định hơn và có cảm giác phù hợp hơn với bản thân. Điều này có nên không ạ?
2. Nhiều khi thiền hành, khi đã quán thân sâu và tâm cũng định, con tự nhiên thấy một cảm giác kỳ lạ là cái thân bỗng đi như không có gì điều khiển, cứ như một con robot vậy và có lần con bỗng bật khóc ứa nước mắt vì thấy cái thân mình sao mà tội nghiệp thế này, cứ lầm lũi đi vô định trong cái thế giới này, cái cảm giác lúc bật khóc thật lạ kỳ, không phải vì buồn gì, chỉ biết mọi thứ trong lòng nhẹ nhõm vô cùng.
3. Có vài lần con nhìn cảnh vật xung quanh và quán về chúng thì thấy cảm giác như con người mình và chúng hòa tan vào nhau, quán về những người hàng ngày ở xung quanh mình kể cả những người mình không mấy thiện cảm cũng có cảm giác như vậy, hình như họ luôn tồn tại bên cạnh mình, trong không khí, trong gió cũng có họ, trong cây cỏ bên đường cũng có họ. Cảm giác đó thật khó tả cho thầy biết, dường như không còn ranh giới giữa mình và mọi thứ. Và có lần tự nhiên con đã cũng ứa nước mắt vì một cảm giác hỉ lạc ập đến không hiểu vì điều gì, và thấy dâng trào niềm yêu thương mọi người, kể cả những người mà mình không thích trong cuộc sống thường nhật.
Con không biết những cảm giác con gặp phải có nguyện nhân là do cái tưởng không và thấy hơi sợ hãi và băn khoăn khi có những cảm giác kỳ lạ đó vì sợ mình tập sai chính đạo.
Con cũng còn nhiều điều muốn hỏi thầy nữa nhưng sợ hỏi nhiều quá thầy không có thời gian trả lời nên đành hỏi mấy điểm quan trọng vậy thôi.
Mong thầy giúp cho con trên con đường con đã chọn.