Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 16-11-2020
Câu hỏi:
Bạch thầy, giờ con thấy là con có sẵn "tánh biết", chỉ có điều là con hay quên là mình có nó. Giờ thì con giải thích được vài thứ mà các thiền sư hay mô tả về tánh biết, ví dụ như "tịch tịnh" vì khi đó con ko còn bất cứ suy nghĩ so sánh hay gì về nó cả... nhưng ngay thời điểm đó con biết. Hay là chỉ biết nó ở giây phút hiện tại, tại vì quá khứ hay tương lai đều là vọng tưởng do con tạo ra... vậy cái thấy này có phải là "tánh biết" mà thầy hay nói không ạ? Có khi nào con nghe nhiều pháp quá rồi tự suy diễn ra một cái gì đó để rồi lạc lối. Khi có nhiều thứ suy nghĩ con lại tập trung vào hơi thở, suy nghĩ bớt lại, sự thở như thật, các giác quan như thật... có phải là cách để con nhớ là mình có tánh biết không ạ? Con cũng không biết phải diễn tả thế nào cho hết ý chỉ mong thầy hiểu và chỉ cho con.
Ngày gửi: 13-11-2020
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy !
Con có duyên được biết đến Phật Pháp, trong quá trình tu tập con có một thắc mắc kính mong Thầy giải đáp và cho con lời khuyên ạ.
Con đọc được rằng : Tâm của chúng ta đều vô thường, lúc chạy chỗ ni lúc chạy chỗ kia; giống như những đám mây trắng trên bầu trời xanh, chỉ cần quan sát nó, khi những đám mây trắng ấy tan thì bầu trời xanh chân lý sẽ xuất hiện; nghĩa là ta chỉ cần quan sát những cái tâm tham sân si ấy thôi mà không phóng túng theo nó không chống đối nó.
Con muốn hỏi, vậy thì chủ thể mà quan sát những đám mây đó là gì ạ ? Có phải là một cái Tâm khác phải không ạ ?
Con thắc mắc câu hỏi ni đã lâu, nhưng chưa thật sự hiểu được ạ.
Mong Thầy giải đáp giúp con ạ.
Con xin đảnh lễ Thầy. !
Ngày gửi: 17-10-2020
Câu hỏi:
Thưa sư. Khi mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý tiếp xúc với trần cảnh thức khởi lên rõ biết có phải đó là tướng biết hay không ạ? Còn tánh biết là soi chiếu và bao trùm luôn tất cả những gì là tướng biết? Vì có những khi con nhận thấy có một sự quan sát nơi chính thân tâm này của con. Khi con không áp đặt mình phải Chánh niệm mà nó tự biết và thấy hết qua đi, đứng, nằm, ngồi, nói năng, suy nghĩ và một cảm thọ khổ nơi thân tâm sanh lên nó liền có mặt nhận biết. Kính mong sư chỉ dạy.
Ngày gửi: 15-10-2020
Câu hỏi:
Dạ thưa sư ông chỉ vừa chiều nay con thấy ra điều sau:
Dạ không biết con có chủ quan trong cái thấy của mình không, nếu có sư ông tha lỗi cho con. Sư ông hay dạy rằng: “Chỉ cần buông ra để tánh biết tự thấy”. Nhưng con thấy ra rằng phải là buông ra để thấy nhưng có sự tác ý hay hướng tâm tự nhiên của tánh biết, trong đó đã bao gồm sự nhẫn nại trên đối tượng. Trước đây con cứ hiểu sai, nên khi một tập khí khởi lên con nhìn lên thấy nó, thấy rồi con nghĩ tánh biết sẽ tự động điều chỉnh nên dẫn đến lúc nào con cũng bị tập khí đó dẫn dắt.
Con xin cảm ơn sư ông!
Ngày gửi: 12-10-2020
Câu hỏi:
Con đảnh lễ thầy ạ.
Theo lời thầy dạy, con hàng ngày giữ giới, giữ chánh niệm tỉnh giác, tập sống tuỳ duyên thuận pháp, chẳng mong cầu điều chi, thí dụ mong nắm được tánh biết, chẳng hạn. Và khi buông bỏ được sự mong cầu này tự nhiên tâm con an ổn vô cùng, chỉ trong một thời gian ngắn mà tâm khác hẳn! Chắc sự thay đổi này là cái mà Phật tử hay nói: "Phật pháp nhiệm mầu."
Nhưng con nhận xét, chắc phàm phu chúng con không bao giờ khai mở được cái tánh biết này. Lần trà đạo vừa rồi, con hỏi: "Vừa mở màn hình lên thấy thầy bước vô, con biết liền đó là thầy, đó là tánh hay tướng biết?" Thầy cười trả lời đó là tướng nhưng cũng có tánh trong đó. Con hiểu ý đó như vầy: Tướng nào cũng khởi đầu là tánh rồi tưởng thức nổi lên, dán nhãn đặt tên thế là biến ra tướng. Rồi suốt cả ngày đêm sống toàn với tướng này tướng kia mà thôi. Nhưng con cũng không "đau khổ" vì điều ấy nữa, tánh tướng gì con cũng chấp nhận cái nhìn của mình như vậy là như vậy thôi, vì con đâu phải là ông Bahiya, mà cũng đâu có đại duyên đại phước sống đồng thời với bậc Thiện Thệ!
Một địều nữa, con thấy các bạn khi đau khổ vướng mắc hay hỏi thầy phải làm sao, một số lớn là vướng mắc đau khổ vì tình, nhất là phụ nữ. Con tự dưng thấy thương cho họ nhiều, thương con người bị ái dục làm khổ và thầm gởi tâm từ mong cho họ sớm tìm được sự bình an trong tâm. Điều này cũng là mới lạ hết sức với con, vì trước kia bản tính con lạnh lùng, có thể nói là khắc nghiệt nữa, khi thấy ai thất tình con rất bực mình không làm sao thông cảm nổi. Con không hiểu cái gì đã thay đổi tâm con như vậy!
Con chúc thầy và chúng tăng mạnh khoẻ.
Ngày gửi: 13-09-2020
Câu hỏi:
Kính thầy, con có thắc mắc về sự giống nhau, khác nhau và sự liên quan của trực giác và tánh biết ạ?
Con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 09-09-2020
Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ thầy!
Qua quá trình nghe pháp, thực hành theo sự chia sẻ và hướng dẫn của thầy, bản thân con thấy mình thay đổi rất nhiều trong nhận thức, thái độ ứng xử với ngoại cảnh và các tình huống đến với mình. Nay, con xin thầy giải nghi cho con trong quá trình thực hành: khi con thấy tâm mình nổi sân (do mất ngủ, cơ thể mệt; do sự việc đến bất như ý...) con quay lại cảm nhận tâm sân đang diễn ra nơi mình đó, cảm nhận các cảm thọ khó chịu đang diễn ra nơi thân như nhức đầu, tức ngực... sẽ dẫn đến mất ngủ. Con thường thấy rất rõ các cảm thọ và tâm sân đó, nhưng trong quá trình cảm nhận các diễn biến thọ, tâm... đang diễn ra đó, con vẫn thấy có cái tâm đang muốn các sự khó chịu đó mau hết đi (vì hậu quả của các diễn biến đó thường rất lâu, đến đêm ngủ không ngon hoặc mất ngủ). Vậy cái tâm muốn đó là bản ngã hay là tánh thấy biết của mình? Và các tâm sân vẫn thường lặp lại khi gặp các tình huống tương tự xảy ra trước đây con đã nhận thấy và cảm nhận sự sinh diệt của nó. Như vậy thì con vẫn chưa thực sự học xong bài học của tình huống đó và các tâm đã diễn ra trước đây đến với mình phải không thầy?
Con xin cám ơn thầy nhiều và chúc thầy luôn an vui, mạnh khỏe!
Ngày gửi: 27-08-2020
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy, con có gửi câu hỏi dưới đây nhưng có lẽ admin đã kiểm duyệt nên không được trả lời. Con đọc thấy có nhiều câu hỏi cũng về lý thuyết, và dài hơn, nhưng được thầy trả lời ạ!
Con kính xin Thầy hoan hỷ soi sáng cho con, vì con không biết hỏi ai.
Theo con hiểu thì những tâm sở biến hành như là xúc, thọ, tưởng, tư là có trong tất cả mọi người khi có sự tiếp xúc (contact) . Và đối với những bậc giác ngộ thì vẫn có những tâm sở này khởi lên, nhưng chúng được biết bằng tuệ tri. Con hiểu vậy đúng không Thầy?
Ngày gửi: 15-08-2020
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy,
Qua những bài pháp Ngài giảng đã có rất nhiều lợi lạc trong cuộc đời và Pháp đó đã giúp rất nhiều người Giác Ngộ một phần nào đó và đem lại cho cuộc sống của mỗi Người thêm nhiều lợi ích. Tinh Tấn Chánh Niệm Tỉnh giác thật là nhiệm mầu. Con thực sự không nghi ngờ gì về Pháp nhiệm mầu này cả!
Song do gần đây con có người thân bị đột quị và nhồi máu cơ tim dẫn đến bị mê mờ lú lẫn. Con chợt nghĩ lúc này thì làm sao ta có thể thấy được Pháp nữa ạ? Ta làm sao có thể tinh tấn chánh niệm và tỉnh giác được nữa, nếu lúc này ta ra đi thì làm sao có thể tái sinh về cảnh giới lành được...? Phải chăng lúc này ta niệm Phật tới không niệm tự niệm thì trong thức thứ 8 a-lại-da của ta đã có chủng tử của câu Niệm Phật, cộng với việc phát tâm nguyện cầu vãng sanh về cảnh giới của Phật thì ta có thể vãnh sanh về cảnh giới an lành do trước khi bị bệnh ta đã tu tập và huân tập...? Còn nếu ta chỉ sống với pháp thấy pháp như thực tinh tấn chánh niệm tỉnh giác chỉ là lúc ta còn mạnh khoẻ đầu óc chưa bị mê mờ mà thôi, còn lúc ta mê mờ thì làm sao áp dụng Pháp đó được! Con kính tri ân Thầy giúp cho con được thông câu hỏi này ạ.
Con xin thành tâm Cúi Đầu Đảnh Lễ Tri Ân Thầy.
Ngày gửi: 14-08-2020
Câu hỏi:
DẠ! NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT, CON XIN THÀNH TÂM CUNG KÍNH ĐẢNH LỄ SƯ ÔNG. CON XIN CẦU NGUYỆN ĐẾN SƯ ÔNG ĐƯỢC MẠNH KHỎE Ạ!
DẠ! CON CÓ MỘT SỰ VIỆC NÀY XẢY RA KHÁ LÂU RỒI CHO CON ĐƯỢC PHÉP XIN HỎI, XIN SƯ ÔNG TỪ BI HOAN HỈ VÀ GIẢI ĐÁP GIÚP CON:
SỰ VIỆC NHƯ THẾ NÀY Ạ: VÀO NĂM 2008 CON CÓ ĐI TRÊN CHUYẾN XE KHÁCH FORD TRANSIT, TRÊN ĐƯỜNH LÊN ĐƠN DƯƠNG LẤY CÂY THUỐC CHO CHA CON THÌ GẶP TAI NẠN. HAI XE TÔNG TRỰC DIỆN VÀO NHAU (SAU ĐÓ CON NGHE THÔNG TIN TRÊN XE CON TÀI XẾ HAY PHỤ CHI ĐÓ BỊ CHẾT). KHI SỰ VA CHẠM MẠNH XẢY RA, CON CẢM NHẬN LÚC ĐÓ PHẦN HỒN ĐÃ LÌA KHỎI XÁC. TRONG LÚC ĐÓ CON VẪN BÌNH TĨNH KHÔNG HOẢNG LOẠN VÀ KỊP CHÀO GIA ĐÌNH (TỰ NÓI), VÌ CON NGHĨ LÀ XE ĐANG RƠI XUỐNG VỰC THẮM VÀ MÌNH CHUẨN BỊ CHẾT! NHƯNG KHÔNG PHẢI NHƯ VẬY, XE DẸP BÍ PHẦN ĐẦU, CON ĐÃ HOÀN HỒN LẠI VÀ ĐƯỢC CẤP CỨU.
DẠ, VẬY KHI PHẦN HỒN CHÀO TẠM BIỆT GIA ĐÌNH (CẢM GIÁC RẤT NHẸ) TRONG LÚC TAI NẠN NHƯ VẬY THÌ CÁI BIẾT (MÌNH CHUẨN BỊ CHẾT) ĐÓ CÓ PHẢI LÀ TÁNH BIẾT KHÔNG Ạ? VÀ CÁI KHÔNG HOẢNG LOẠN SỢ HÃI THÌ CÓ PHẢI LÚC ĐÓ CON THẤY NHƯ ĐANG LÀ MÀ SƯ ÔNG HAY GIẢNG DẠY KHÔNG Ạ?
CON XIN THÀNH KÍNH VÀ TRI ÂN SƯ ÔNG!
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT!