Kết quả Tìm Kiếm: Có 50 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'giới định tuệ'.
Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp
Câu hỏi:
Thưa Thầy cho con hỏi khi thông qua một phương pháp thì đó là giới định tuệ chế định, còn nếu trực tiếp sáng suốt định tĩnh trong lành thì đó là giới định tuệ tự tánh. Thầy có thể giải thích thêm cho con hiểu rõ được không ạ! Con cảm ơn Thầy và chúc Thầy sức khỏe.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Về phương diện chân đế, bản tánh của tâm là biết pháp nên gọi là tánh biết. Khi tánh biết không bị gì che lấp thì tự nó có phẩm chất trong lành, định tĩnh, sáng suốt một cách tự nhiên, không do rèn luyện mà có, do đó gọi là giới định tuệ tự tánh, hoàn toàn vô ngã (trong lành là giới, định tĩnh là định, sáng suốt là tuệ). Giới định tuệ chế định là phương tiện đưa hành giả trở về với giới định tuệ tự tánh và khi đã vào được giới định tuệ tự tánh thì vị ấy không còn chấp thủ giới định tuệ chế định nữa. Đó là lý do vì sao nhiều vị Phật quá khứ không cần thiết lập giới định tuệ chế định khi tứ chúng thời ấy có thể sống trong giới định tuệ tự tánh.
Về phương diện tục đế, khi có vị Tăng làm điều sai trái bị người đời chê trách đức Phật mới chế định ra một giới điều; khi tâm một vị Tăng loạn động bất an đức Phật chế định một pháp môn thiền định phù hợp với vị ấy để giúp vị ấy ồn định; khi một vị Tăng nhận thức sai lầm đức Phật chế định cho vị ấy cách lắng nghe, suy nghĩ, và chiêm nghiệm để thấy ra sự thật. Đó là giới định tuệ chế định cho từng trường hợp riêng hoặc chung để đem lại lợi ích thiết thực trong đời sống.
Vào được giới định tuệ tự tánh thì mới thấy ra thực tánh chân đế, còn giới định tuệ chế định chỉ có công năng đối trị tà kiến và tham ái (phiền não). Ví như một ngọn đèn điện bị vật che phủ, khi lấy vật che đi thì ngọn đèn chiếu sáng. Bản chất chiếu sáng mà ngọn đèn tự có ví như giới định tuệ tự tánh, lấy đi vật che ví như giới định tuệ chế định. Đó là lý do tại sao đức Phật ví giới tịnh, tâm tịnh, kiến tịnh v.v... của giới định tuệ chế đinh như những trạm xe chứ không phải là cung thành. Và Ngài còn xác định rằng pháp (mà Ngài chế định) như thuyền đưa người qua sông chứ không phải là bờ kia. Vì vậy nếu cứ bám vào thuyền thì cũng không thể nào lên bờ kia được.
Câu hỏi:
Con cám ơn thầy đã cho con câu trả lời. Giờ thì con đã hiểu rằng giới hương, định hương, tuệ hương mới là quý. Thưa thầy, thầy cho con hỏi thêm bao dung, độ lượng và nhu nhược khác nhau như thế nào? Con xin cám ơn và mong giải đáp của thầy. Con kính chúc thầy sức khoẻ!
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Bao dung độ lượng thuộc về tứ vô lượng tâm: Từ, bi, hỷ, xả... vì vậy đó là tâm vô cùng rộng lớn và mạnh mẽ. Nhu nhược là tâm yếu đuối, co rút, thiếu quyết tâm và đầy sợ hãi. Một người biết nhẫn nhịn, khiêm nhường, bao dung, không tranh chấp là người có lòng tự tin rất vững chắc. Trái lại, người thiếu những đức tính đó thì mới lo âu nhu nhược.
Câu hỏi:
Thưa thầy cho con hỏi:<p>
1. Thầy dạy hành thiền là quay lại chánh niệm tỉnh giác trong từng sát-na nơi thân thọ tâm pháp là để thấy thực tánh phải không?<p>
2. Thưa thầy con vẫn không hiểu nếu như mình chánh niệm tỉnh giác như vậy thì làm sao phát sinh Tuệ để có thể diệt trừ tất cả khổ đau? <p>
3. Thầy có thể giải thích cho con quan trọng của việc giữ Giới được không ạ?<p>
4. Thưa Thầy có phải khi sáng suốt định tĩnh trong lành thì sẽ phát sinh sát-na định trong thiền minh sát không?<p>
Mong Thầy hoan hỉ trả lời giúp con. Con cảm ơn Thầy.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
1) Đúng vậy, trở về trọn vẹn trong sáng với thân thọ tâm pháp trong từng sát-na chính là để thấy thực tánh chân đế.
2) Chánh niệm tỉnh giác đúng mức thấy được thực tánh chân đế chính là trí tuệ thuộc đạo đế có thể diệt trừ tập đế, khổ đế và chứng ngộ Niết-bàn
3) Giới vừa hạn chế hành động bất thiện, vừa là điều học giúp thận trọng, tinh tế và đưa đến thanh tịnh, trong lành trong hành động đạo đức, nhờ đó tâm được ổn định và trí tuệ được sáng suốt.
4) Trong lành là giới, định tĩnh là định và sáng suốt là tuệ, vậy đó không phải chỉ là sát-na định trong thiền minh sát mà còn là giới định tuệ hoàn hảo nhất của đạo đế.
Câu hỏi:
Thưa thầy, cho con hỏi như thế nào là thấy thực tánh Pháp, xin thầy cho con ví dụ. Thưa thầy, khi đã thấy Pháp rồi có nhất thiết phải cố tìm sâu để thấy tánh của Pháp đó không, hay cứ để tự nhiên cho tự tánh Pháp hiển bày? Con cảm ơn thầy.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Thực tánh pháp hiển hiện khi con thấy biết với tâm rỗng lặng trong sáng hay sáng suốt, định tĩnh, trong lành. Nghĩa là thái độ nhận thức không qua khái niệm (vô niệm) và thái độ hành vi không qua phản ứng tạo tác (vô vi) mới thấy thực tánh pháp. Đó cũng chính là cốt lõi của thái độ tinh tấn chánh niệm tỉnh giác trong thiền Vipassanà hay kiến tánh trong Thiền Tông. Ví dụ khi con thấy một vật qua khái niệm đã biết trước thì không thấy được thực tánh của vật ấy, và nếu con có thái độ tham hay sân thì cũng không thấy thực tánh của nó. Con coi thêm ví dụ trong giải đáp về thực tánh và khái niệm của câu hỏi ngày 20 / 03 / 2012.
Tánh thì không có sâu cạn, nếu chủ tâm muốn biết sâu cạn thì không còn là thực tánh. Chỉ khi nào có nhu cầu đi vào tướng dụng thì tánh biết rỗng lặng trong sáng tự ứng ra thận trọng chú tâm quan sát để tùy cơ ứng biến thôi.
Câu hỏi:
Kính bạch sư!
Con nghe trong pháp thoại cũng như các câu trả lời trên chuyên mục "Hỏi - Đáp" đều thấy sư hay dùng từ "như nó là". Vậy có phải vạn pháp luôn diện diện, luôn tiếp diễn và biến chuyển? <p>
Với lại trong những câu trả lời cho những câu hỏi về hành thiền, sư thường chỉ dạy không nên ép mình vào một phương pháp thiền mà tâm sáng suốt, định tĩnh trong lành chính là thiền. Vậy cho con hỏi làm sao để tâm được sáng suốt định tĩnh trong lành? Kính mong sư chỉ dạy.<p>
Con xin chân thành cám ơn.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
- "Như nó là" có nghĩa là thực tánh pháp, tương đương vói tiếng Pàli như yathàbhutà, sabhàva, paramattha... Hiện diện, tiếp diễn, biến chuyển chỉ là những cách diễn đạt sự vận hành của pháp như nó là chứ không phải là pháp chế định như mình cho là.
- Muốn sáng suốt định tĩnh trong lành thì thường trở về trọn vẹn trong sáng với chính mình (thực tại thân thọ tâm pháp) và khi ứng ra làm gì thì thường thận trọng chú tâm quan sát là được.
Câu hỏi:
Lành thay! Con đã hiểu ra rất nhiều điều qua câu trả lời rất tổng thể của thầy, con cũng biết là có nhiều vị Phật không phải chế giới chi tiết như Đức Phật Gotama, đó là thời kì thiện pháp phổ biến nên tự các vị ấy đã thấy điều gì là bất thiện pháp nên không thực hành. Chính vì thời tuổi thọ con người là 100, ác pháp rất phổ biến, nên Ngài đành phải chế giới, là pháp chế định. Nhưng ý của con ở đây là, trên nền tảng giới trong sạch, người ta dễ dàng có được sự thận trọng, chú tâm, quan sát hơn. Mặt khác, chính con cũng thấy là nếu con đến một nơi toàn cảnh đẹp, chánh niệm tỉnh giác gần như là biến mất. Có phải vì vậy mà ngay trong thời Đức Phật, Ngài thường tán thán các trú xứ xa vắng, thời ấy chắc chắn là có nhiều vị có căn cơ cao hơn thời nay. Vậy thì, ngày nay, trong môi trường ngoài đời nhiều dục lạc, mà thực hành sự chánh niệm, hay biết có phải là quá khó? Kính thưa thầy, con hoàn toàn tán đồng (vì con cũng thực tập liên tục) rằng khi đã có sự thận trọng, chú tâm, quan sát một cách sáng trong, rỗng lặng thì Giới, Định, Tuệ đều có đủ. Thưa thầy, vì phiền não thì luôn luôn có, cái chết thì chẳng chờ đợi ai, nên phải thực hành luôn và ngay. Con rất tán thán tinh thần này của Thầy! Thấy là thấy ngay tại đây, chứ không phải đi đâu hết. Kính tri ân thầy!
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Đúng là giới định tuệ chế định nếu được thực hiện tốt có thể giúp tạo điều kiện cho giới định tuệ tự tánh phát huy. Nhưng lắm lúc cũng ngược lại, khi quá câu nệ hay lệ thuộc vào giới định tuệ chế định người ta có thể phát triển bản ngã mà quên đi tính sáng tạo và vô ngã của giới định tuệ vốn có trong thực tánh chân đế của tâm. Nói chung ai còn cần đến giới định tuệ chế định thì nên hành theo cho nghiêm túc, ai có thể đã vượt qua được giai đoạn chế định để đi thẳng vào thực tánh pháp thì chỉ cần tinh tấn chánh niệm tỉnh giác, hay sáng suốt định tĩnh trong lành là được. Con có thể vào mục Pháp thoại nghe bài giảng ngày đầu tiên ở Adelaide, thầy nói rất rõ về điều này.
Câu hỏi:
Kính đảnh lễ thầy! <p>
Bạch thầy, con đã học hỏi được rất nhiều từ thầy. Xin được tri ân thầy. Thưa thầy, thời gian gần đây, con có đọc lại Tạng Kinh, do hòa thượng Thích Minh Châu dịch thì thấy trong rất nhiều bài kinh, Đức Phật thường tán thán các vị tỳ khưu đi đên những trú xứ xa vắng, sống đời thiểu dục, tri túc và thực hành thiền định, thiền Tứ Niệm Xứ. Con cũng thấy trong nhiều bài kinh, Đức Phật dạy về Giới, tiết độ trong ăn uống, thu thúc lục căn, chánh niệm tỉnh giác, rồi ở đây có thể thực hành thiền định, hay thực hành Tứ Niệm Xứ... Nhưng con thấy, như những bài Pháp thầy dạy, thì hình như không nói đến thiểu dục tri túc, thu thúc lục căn, tiết độ trong ăn uống. Hay tại vì quần chúng, không có khả năng thực hành, nên có dạy họ cũng chẳng thực hành được? Thôi thì chánh niệm tỉnh giác: thận trọng, chú tâm quan sát được chừng nào tốt chừng ấy? Vì chính Đức Phật cũng dạy là Niệm thì tốt trong mọi trường hợp. Kính lễ thầy.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Đức Phật tùy căn cơ mà giảng pháp cho từng người, nhiều trường hợp một người chỉ nghe một bài kệ cũng đủ đắc đạo quả, vị khác chỉ nhìn cái khăn mà đắc đạo quả, trong khi học kinh luật chẳng nhớ gì cả. Do đó vào thời đầu căn cơ trình độ cao nên tuy đức Phật chưa ban hành giới định tuệ chế định mà rất nhiều vị đắc đạo quả Tứ Thánh. Về sau nhiều người căn cơ trình độ thấp hơn nên đức Phật phải vận dụng thêm giới định tuệ chế định thì họ mới hành được. Chính đức Phật kể lại rằng có nhiều vị Phật quá khứ không chế định giới luật mà tứ chúng trong thời kỳ ấy vẫn đắc đạo quả. Và chính đức Phật Gotama đã ban hành giới luật rồi mà vẫn dạy một vi tỳ kheo không cần giữ giới luật nào nữa, chỉ canh chừng cái tâm thôi, mà vị ấy lại đắc đạo quả, trong khi trước đó vị ấy giữ giới luật mà không đắc đạo quả được. Ngày nay cũng tùy trình độ căn cơ khác nhau nên người thì phải giữ giới luật, thu thúc lục căn, thiểu dục tri túc rất mực mà vẫn không đắc đạo quả gì, trong khi những người khác chỉ thận trọng chú tâm quan sát (minh sát) hay tinh tấn chánh niệm tỉnh giác (tuệ quán) là có thể giác ngộ giải thoát. Vậy ai căn cơ trình độ nào cứ tu theo mức độ của mình miễn sao giác ngộ giải thoát là được. Thực ra, trong lành, định tĩnh, sáng suốt và thận trọng, chú tâm, quan sát hay tinh tấn chánh niệm tỉnh giác là mức độ giới định tuệ mỗi người vốn đã có sẵn, cao hơn nhiều so với giới định tuệ chế định. Nếu không như vậy thì làm sao chư đại Thánh Tăng có thể đắc đạo quả trước khi đức Phật ban hành giới định tuệ chế định được?
Giống như người bệnh cần hỗ trợ thuốc để điều trị, cần xe lăn để di chuyển, cần nằm điều đưỡng hay nhiều phương tiện khác với mục đích có thể hồi phục sức khỏe để hoạt động lại bình thường. Trong khi đó người mạnh khỏe không cần những hỗ trợ đó mà vẫn đi đứng, làm việc, hoạt động bình thường và hiệu quả. Các hỗ trợ của giới định tuệ chế định cũng vậy, chỉ giúp cho người tu qua đó có thể phục hồi được sự tinh tấn chánh niệm tỉnh giác, thận trọng chú tâm quan sát và trong lành định tĩnh sáng suốt vốn sẵn có nơi mỗi người để giác ngộ giải thoát mà thôi.
Câu hỏi:
Da bạch thầy cho con hỏi, sự giữ giới qua thân, khẩu, ý có phải giảm dần sự thô tháo không ạ? Con cảm on thầy, con kính đảnh lễ thầy.
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Đúng. Trong giới định tuệ chế định thì giới đối trị phiền não thô, định đối trị phiền não trung, tuệ đối trị phiền não tế.
Câu hỏi:
Kính bạch thầy! <p>
1. Xin thầy cho con biết hết các phương pháp đối trị, hay thái độ của mình khi có một tâm bất thiện khởi lên (dục niệm, sân hận...)?<p>
2. Khi hành thiền tuệ, nếu thấy một niệm khởi lên chỉ cần thấy nó đến rồi đi, con có phải cần biết đây là niệm thiện, đây là niệm bất thiện không ạ? <p>
3. Nếu tối con nghĩ là mai 4h mình dậy học, đến sáng tâm con cứ lười biếng không muốn dậy, lúc đó con quyết tâm bật mình dậy, như vậy có đúng không ạ? Con xin thầy phân tích tâm lý con lúc này ạ.<p>
4. Con xin được hỏi, nếu một người tu mà chưa sống được tuỳ duyên thuận pháp (chưa thấy đạo), trong trường hợp giữ giới vị ấy phải khắc kỷ mình, buộc tâm mình làm theo giới luật dù thấy khó chịu lúc đó, làm vậy có đúng pháp không, có bị ức chế tâm không? Con xin thầy phân tích tâm lý người tu lúc này ạ.<p>
Con xin thầy từ bi giảng dạy cho con. Cuối cùng, con xin thầy cho con một lời khuyên (con nghĩ với tình thương của thầy lời khuyên sẽ tự nhiên cần thiết hợp với con, với sự tu tập tâm linh của con lúc này).
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
1) Nói chung, giới, định, tuệ hoặc vô tham, vô sân, vô si đối trị tham, sân, si.
2) Nếu biết thực tánh của thiện hay bất thiện thì được. Nếu biết đây là thiện, đây là bất thiện qua khái niệm hay quan niệm thì không được.
3) Quyết tâm thuận pháp là đúng, quyết tâm vì bản ngã chủ quan là sai.
4) Giữ giới vì hiểu đúng ý nghĩa của giới luật thì không ức chế, hiểu sai mà cố giữ thì có úc chế.
Lời khuyên của thầy vẫn là đọc thêm và đọc kỹ những tài liệu hướng dẫn tu tập trong trang web này.
Câu hỏi:
Thưa Sư, xin Sư chỉ cho con được rõ, con nghe giảng chỉ cần con người thoát ly Tam giới (Dục giới, Sắc giới, Vô sắc giới) thì người đó đã đoạn tận phiền não và thể nhập Niết Bàn. Thưa Sư, quan niệm đó theo tinh thần Phật giáo Nguyên Thủy sai khác thế nào? Vì con có được nghe Sư giảng về giới, định, tuệ có 3 loại trong đó khi ta ngồi nghe Pháp hay đọc Kinh thì giới, định, tuệ ngay lúc đó là tự nhiên không phải do bản ngã tạo ra! Con thấy vấn đề đó cũng gần như khi xa lìa được ba cõi Dục, Sắc và Vô Sắc thì con người sẽ buông bỏ được tất cả sẽ an lạc! Xin Sư hoan hỷ cho con được tỏ tường!
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Xem Câu Trả Lời »
Trả lời:
Nói chung là khi giới định tuệ được viên mãn thì thoát khỏi tam giới. Nhưng nếu giới định tuệ do bản ngã cố gắng hoàn thiện thì không bao giờ viên mãn được. Chí có tự tánh giới định tuệ mới viên mãn được thôi. Vì vậy pháp thiền Vipassanà Trong Phật Giáo Nguyên Thủy sử dụng giới định tuệ tự tánh (vô ngã) để loại trừ cái ta ảo tưởng muốn đạt thành. Cái ta luôn tạo ra tam giới, nên nó không bao giờ thoát ly được tam giới. Thoát ly tam giới đồng nghĩa với chấm dứt cái ta ảo tưởng. Bài kệ:
Học Đạo quý vô tâm
Làm, nghĩ nói khộng lầm
Sáng, trong và lặng lẽ
Giản dị mới uyên thâm
chính là mô tả một đời sống sáng suốt, định tĩnh, trong lành thoát ly tam giới vậy