loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 184 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'giao tiếp & ứng xử'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 15-08-2015

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Ông chủ của con vừa muốn con làm nhanh, vừa muốn con làm đúng. Ví dụ như khi cạo vôi răng, ông ấy vừa muốn con làm nhanh trong khoảng 15 phút vừa muốn con làm phải kỹ.
Con đã tìm cách để làm sao ngày càng nhanh hơn. <p>
Nhưng để cạo vôi cho đúng thì thời gian ấy là không thể đủ để lấy hết toàn bộ vôi răng của bệnh nhân.
Vì con muốn lấy cho sạch vôi răng của bệnh nhân, nên lúc nào cũng bị la là làm chậm. <p>
Có lẽ năng lực của con kém quá! Con cảm thấy không thoả mãn trong công việc điều trị của mình! Một bên là lợi ích của bệnh nhân, một bên là lợi ích của ông chủ đồng thời là công việc kiếm sống của con (làm nhanh - làm nhiều bệnh thì phòng mạch được nhiều tiền). <p>
Bạch Thầy, nếu con không làm đúng lương tâm của người thầy thuốc (cạo vôi nhanh và sơ sài) thì có phải con đã không theo đúng chánh mạng không Thầy? <p>
Con thành tâm đảnh lễ và cảm ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-08-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Con có một sự thất vọng với xung quanh, xung quanh con luôn thay đổi, tính toán và hẹp hòi, nếu con thoải mái thì lấn lướt, con tính lại thì thành khó ưa, bản thân con thì muốn sống thoải mái một chút nhưng xung quanh con thì rất ít kỷ, con rất là buồn và trở ngại trong giao tiếp, như vậy con phải suy nghĩ thế nào rất mong THẦY khai mở cho con!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-08-2015

Câu hỏi:

Con chào thầy. Mong thầy cho con vài lời khuyên. <p>

Năm nay con đã gần 30 rồi. Con luôn cảm thấy con không đủ chín chắn mà cũng là như thế thật. Con thường ngại ngùng trong giao tiếp và điều đó khiến con cảm thấy ít nhiều trở ngại trong cuộc sống cũng như khả năng thăng tiến. <p>

Công việc cũng tốt nhưng cuộc sống của con tẻ nhạt. Nhiều khi con muốn bứt khỏi gia đình để đi đâu đó xa. Thực ra con cũng có vài cơ hội công việc rồi nhưng mẹ con chắc sẽ rất buồn. Mẹ con cũng có nhiều chuyện không vui và mẹ cũng nói với con là mẹ sẽ buồn nếu con đi xa. Con cũng chẳng biết nữa. Nếu cứ sống trong sự đùm bọc của gia đình thì con sẽ mãi chẳng chín chắn được. <p>

Dễ thấy là con cũng chưa có bạn gái luôn. Gia đình con lại muốn con có bạn gái mà có phải con không muốn đâu chỉ là con giao tiếp không trơn tru. <p>

Nhiều khi con nghĩ hay kiếp này con được chọn để đi tu nhưng con thấy con vẫn còn vướng mắc thì tu sao được. Con chẳng rõ là kiếp này con có nhiệm vụ gì nữa? <p>

Con cám ơn thầy đã đọc. Con chúc thầy bình an, mạnh khỏe ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-08-2015

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy! <p>

Trước hết con xin đảnh lễ tri ân Thầy đã khai thi cho con và chồng con (chúng con có duyên được bạn giới thiệu nghe pháp thoại của Thầy một năm nay dù chúng con chưa được gặp Thầy lần nào). Hàng ngày vợ chồng con có niềm vui là tối đến sau giờ làm việc được nghe pháp thoại của Thầy. <p>

Thưa Thầy, vào một buổi sáng trong lúc tâm con đang nặng nề, phiền não thì con được nghe bài "10 pháp ba-la-mật" trong đó Thầy nhấn mạnh nên buông xả bản ngã (sống tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha), ngay lúc đó con nhận ra được điều đầu tiên trong quá trình tu tập là buông bản ngã. Trước đây con cũng đọc sách Phật giáo rất nhiều, cũng nghe các Thầy dạy vô ngã nhưng Thầy là người đầu tiên đặt vấn đề và liên tục nhấn mạnh trong tất cả các bài pháp thoại việc buông xả bản ngã là then chốt cần tháo gỡ trước tiên trong quá trình tu tập. Từ đó con đã dễ dàng trở về với chính mình, tâm tĩnh lặng, nhẹ nhàng, sáng suốt hơn rất nhiều.<p>

Thưa thầy, con đang hướng cho con gái con đi vào nghe Pháp thoại của Thầy. Con nhận thấy đây là con đường đúng đắn, phù hợp nhất cho nó giải quyết những khó khăn về tâm lý do những ảo tưởng dựng lên làm nó luôn tự ti, ngại khó, không thấy hạnh phúc và khó hòa nhập với mọi người, từ đó đã lãng phí tuổi xuân, điều này làm con phiền não trong suốt cả thời gian nó bắt đầu lên cấp ba cho đến khi tốt nghiệp ĐH. Nguyên nhân có thể do thời gian khi cháu còn nhỏ con bận làm ăn không theo dõi hướng dẫn cho cháu, bây giờ con không biết làm sao cho nó thuận theo để nhanh chóng tiếp cận, nắm được nguyên lí của Thầy mà trở về chính mình, từ đó giải quyết được khó khăn của mình.<p>

Con hiểu phải đủ duyên nhưng con cũng mong sớm hướng được cháu vào con đường này. Trước đây con cho cháu đọc rất nhiều sách tâm lí phương Tây nhưng không hiệu quả và bây giờ con đã nhận ra đa số họ viết theo cách càng làm tăng bản ngã con người, điều này không những không lợi lạc gì mà còn làm khó khăn hơn. Thưa Thầy, con được biết những khó khăn về tâm lý để càng lâu càng khó tháo gỡ. Con kính xin ý kiến Thầy hướng dẫn để con có thể giúp đỡ cháu. <p>

Con cám ơn Thầy rất nhiều!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-07-2015

Câu hỏi:

Kính thưa sư, <p>
Con biết bản thân mình luôn luôn đòi hỏi sự hoàn hảo trong quan hệ vợ chồng con cái. Đôi khi có những chuyện xảy ra không như ý muốn của con thì con rất thất vọng, cảm thấy bế tắc không gì cứu vãn. Ví dụ như con luôn dạy con ngoan ngoãn siêng năng, thấy lỗi nhận lỗi. Lúc nào con của con cũng lắng nghe lời con dạy, nhưng đến khi đụng chuyện thì đôi khi nó lại quên, không dám nhận lỗi và sửa chữa. Chồng con bình thường cũng rất lo làm ăn và quan tâm vợ con. Công việc của con là buôn bán suốt ngày nhưng khi rảnh rỗi là chồng con lại đi nhậu, không phụ giúp vợ con. Con lúc nào cũng cố gắng kiềm chế bản thân nhưng chỉ được một lúc thôi thưa sư! Chồng con đi chơi về là con hết kiềm chế nổi, nói lời đay nghiến to tiếng, mặc dù con biết mình sẽ có tội. <p>
Thưa sư, làm sao con có thể sống yên bình với cái tâm như thế này? Con cảm thấy lúc nào cũng hồi hộp bất an và lo lắng. Con thấy con bất lực với bản thân mình. Con biết thời gian của các vị tu hành rất quý báu, mình không nên đem điều phiền não của riêng mình làm phiền các vị, nhưng con rất thiết tha được thấy rõ ánh sáng dù chỉ một lần! Nên con xin sư soi sáng cho con. Con xin sám hối vì đã làm mất thời gian của sư.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-07-2015

Câu hỏi:

Thưa thầy, <p>

Má con từ nhỏ đã am hiểu kinh sách, nhưng không ứng dụng những gì bà đọc được. Bà rất dễ bị tổn thương và giữ chuyện đã qua trong lòng rất lâu, dù chúng đã xảy ra mấy mươi năm. Mà trong đời bà thì đắng cay rất nhiều. Bà sống và đối xử tốt với tất cả, ngay cả những người liên quan trực tiếp đến những vết thương đó. Lâu lâu bà lại nhớ chuyện cũ, bà lại lôi ra, suy nghĩ, nổi giận, tự giày vò, đay nghiến người cũ. Con có nói với bà chuyện đã qua, đã đau đớn một lần thì cớ sao lại mang nó trở lại để đau đớn thêm nhiều lần nữa? Người đã khuất mà dù mỗi năm làm giỗ nhưng cứ bị đay nghiến thì làm sao họ siêu thoát? <p>

Con biết bà hiểu những điều này, nhưng một khi chúng nổi lên thì bà không kềm chế được. Tuy thân sống trong hiện tại có con cháu chăm lo, thương yêu, nhưng có khi bà lại suy nghĩ về quá khứ, rồi tới tương lai. Những chuyện chưa xảy ra hay không xảy ra, bà nghĩ đến mức như nó đang xảy ra, rồi sanh phiền não, đau khổ. Thầy có cách nào giúp má con không?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-07-2015

Câu hỏi:

Dạ kính thưa Thầy. Con đến nghe thầy giảng trong những buổi Trà Đạo, câu mà con nghe thầy nói rõ nhất là "ai hỏi gì hỏi đi", nhưng không hiểu sao đến lúc gõ kẽng mà con vẫn không hỏi được mặc dầu tâm con đầy ắp những điều muốn hỏi. Hiện tại con đang bị như vầy: Bình thường con dậy sớm lo chuẩn bị đi dọn hàng để buôn bán không hiểu sao khi chồng con ra phụ một tí là con thấy khó chịu, bực tức, làu nhàu muốn bị phát điên. Trưa đến con vừa nằm xuống nghĩ là có người đến mua hàng. Tối đến con về nhà thì ở nhà không có hai đứa con trai, chồng con thì đi nhậu, chỉ còn có đứa con gái hủ hỉ bên cạnh. Chồng con ngoài 50 tuổi bệnh gan mà vẫn bia rượu, cứ lấy cớ phụ bán để lấy tiền cờ bạc, lại thêm thái độ khó chịu với khách hàng. <p>
Thưa Thầy, con cảm thấy bất ổn, lo sợ, mệt mỏi. Xin thầy chỉ cho con cách bỏ những trói cột đó giúp con có thể bình tĩnh, sáng suốt, trong lành mà điều chỉnh hành vi thái độ của con: Bán hàng ra bán hàng, về nhà mẹ ra mẹ với con, vợ ra vợ với chồng.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-07-2015

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ thầy. <p>
Con xin được chia sẻ chuyện của gia đình con. Tuy là anh em thân thích nhưng mọi người trong họ hàng nhà con luôn nói xấu và ganh ghét lẫn nhau. Từ khi bố mẹ con cưới nhau và có chúng con, bố mẹ con luôn hi sinh cho mọi người trong họ hàng, nhưng mọi người lại luôn cho đó là điều dĩ nhiên, không có một chút chia sẻ và rất vô cảm. <p>
Đó là nỗi đau trong lòng của bố mẹ con và trở thành tâm lí sân hận rất sâu mỗi khi có 1 chuyện nhỏ xảy ra. <p>
Bố mẹ con không theo đạo, họ hàng nhà con cũng không ai theo đạo, mọi người đều rất thương trường. <p>
Khi bố mẹ con kể những chuyện họ hàng đối xử không tốt với gia đình con, con không biết phải nói gì, phải làm sao để bố mẹ con chấp nhận họ và không sân hận nữa. <p>
Con giờ không biết phải hành xử sao để làm bố mẹ con không đau khổ vì những người mang tiếng là máu mủ. <p>
Con xin cám ơn thầy ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-07-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, <p>

Sáng nay ở Trà Đàm, con có hỏi một câu hỏi, nhận được câu trả lời của Sư, đã hiểu nhưng nghĩ lại thì thật sự vẫn chưa hiểu. Mong Sư từ bi giải thích rõ hơn. <p>

Khi đứa con 5 tuổi của con chạy ra ngoài đường rất nhiều xe hơi, con nổi sân, mắng nó và con biết là mình đang sân. Khi con giữ được tay đứa nhỏ thì cái sân nó biến mất và con cũng biết nó biến mất. Quá trình sinh diết của tâm sân, con có thể theo dõi được nhờ thường tình sống chánh niệm. Quả thực con có muốn dẹp cái sân đi và như trả lời của Sư thì biết được trọn vẹn tâm sân sinh diệt thì đã là chánh niệm, tỉnh giác rồi nhưng muốn dẹp trạng thái sân ấy đi thì lại là phóng dật thất niệm và không còn tỉnh giác nữa. Con cũng đồng ý luôn. <p>

Con cũng hiểu là nguyên nhân của sân là vì con muốn đứa nhỏ nó hành xử như mình mong muốn. Nguyên nhân tận cùng của đau khổ là bản ngã tham sân si, nhưng mình phải hành xử như thế nào với cái bản ngã ấy? Cái tâm muốn dẹp bản ngã cũng là tâm sân,chỉ thêm dầu vào lửa, tức là một hình thức khác của bản ngã tham sân si, hay là tập sống chung với lũ? <p>

Sư dạy là nên tùy cơ ứng biến để điều chỉnh nhận thức và hành vi theo đúng hoàn cảnh, như vậy thì con nên điều chỉnh sao khi đứa nhỏ chạy ra đường nhiều xe hơi. <p>

Phải chăng con có hai loại Tham Sân Si, một loại là do phản ứng tự nhiên theo nhu cầu cần thiết, mình chỉ cần biết và nó tự động biến mất, giống như khi mình bị thương thì đau mà thôi. Loại Tham sân si thứ hai là không thấy biết rõ ràng mà phản ứng theo tư kiến tư dục của bản ngã. <p>

Như Sư có nhắc tới, đây là một bước rất khó khăn, một lỗi rất dễ vướng phải, mong sư chỉ dạy thêm để giúp con vượt qua bước khó khăn đó. <p>

Trên đây chỉ là một ví dụ nhỏ, nếu được thì mong Sư giải thích để chúng con có thể vận dụng trong nhiều trường hợp khác nhau. <p>

Kính tri ơn Sư.


Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 16-07-2015

Câu hỏi:

Con chào thầy, kính chúc thầy một mùa an cư thanh tịnh. <p>
Con là người có duyên với Phật pháp. Con hiểu rằng sự xung khắc, chống đối hay cãi vã với người khác sẽ không thực sự giải quyết được vấn đề gì cả. Trong cuộc sống, con luôn tránh những cuộc tranh giành, cãi vã và không muốn gây gổ hay làm hại đến ai. Con cũng không muốn tỵ hiềm hay làm ai tổn thương. Nhưng có nhiều người trong nhiều hoàn cảnh khác nhau (công việc, học hành, mối quan hệ) cố tình gây ra những xung đột. Một số người thì ganh tức, nói xấu, thậm chí một số còn cố tình tìm cách hãm hại con nữa... Con cũng bỏ qua cho họ vì con nghĩ họ cũng đang chịu khổ đau. Nhưng không lẽ con cứ để họ làm vậy mãi rồi lại bỏ qua... Con phải làm thế nào khi con gặp những người xấu như thế thưa thầy?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »