loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 72 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'cô đơn & độc lập'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 31-12-2018

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,
Con xin kính chúc Thầy nhiều sức khỏe và thân tâm luôn sáng suốt an lạc.
Con hiện đang sống ở Australia cũng đã hơn 30 năm, giờ con đã hơn 50 tuổi và vẫn còn đang tìm cho mình một bến bờ yêu thương. Con may mắn có duyên lành nghe được những bài pháp thoại của thầy đã giúp con nghiệm ra rất nhiều điều trong đời sống nhưng càng thận trọng chú tâm quan sát con càng nhận thấy rõ hơn những lỗi lầm mà con đã làm trong quá khứ cũng như trong hiện tại, cũng vì không thận trọng lời nói và hành động mà con đã làm mất đi nhiều mối quan hệ trong gia đình và bạn bè.
Hiện giờ con rất cô đơn sống một thân một mình không bạn không người thương trong căn nhà rộng, mặc dù con không thiếu thốn về mặt vật chất nhưng con hoàn toàn phá sản về mặt tình cảm. Những lỗi lầm con đã gây ra không thể nào sửa chữa được vì gia đình và bạn bè đã có thành kiến xấu về con rồi. Con thấy làm người sao mà khó quá đi, con cứ mãi ray rứt với lỗi lầm của mình, càng định tĩnh sáng suốt con lại càng thấy ghét bản thân mình và càng thấy mất tự tin trong giao tiếp. Thầy ơi, con phải làm sao để sống tiếp đây hở thầy?
Xin Thầy cho con một lời khuyên.
Con xin cám ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-12-2018

Câu hỏi:

Kính thầy,
Xin thầy cho con hỏi. Mấy hôm nay con nghe nhiều, và đọc nhiều về thế giới tâm linh, cũng như là tu hành. Hôm nay tự nhiên thấy có cảm giác hơi sợ hãi. Con cũng quan sát nỗi sợ hãi đấy, thấy có suy nghĩ là hay thôi mình đừng tu nữa, cứ sống như tất cả mọi người mà lại thấy vui vẻ hơn. Đôi khi được chết, và đau khổ cùng số đông, vẫn thấy vui hơn là tu và cô độc một mình thầy ạ.
Con xin cảm ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Thầy ơi! Học giáo lý và nghe thuyết pháp con tưởng chừng như mình rất thấu hiểu. Nhưng thật sự khi có vấn đề xảy ra thì để thấu suốt tâm mình rất cần sự nhẫn nại. Hôm nay con lại được học bài học với sự cô đơn. Cô đơn vì cảm giác thiếu sự đồng điệu. Lúc như vậy con chỉ muốn co mình lại, không muốn gặp ai, không muốn nghe ai nói. Và muốn bỏ đi đến một nơi xa nào đó. Vì con nghĩ rằng có tiếp xúc có nói chuyện thì cũng không đồng suy nghĩ. Lúc đó bản ngã của mình ghê gớm thật. Người khác càng quan tâm mình lại càng tỏ ra bất cần và càng tỏ ra mệt mỏi, dù lúc đó mình không nghĩ, nhưng đó là sự vi tế của bản ngã, nó muốn làm như thế để gây thêm sự chú ý của người xung quanh. Một mặt khác sự cô đơn xảy ra khi trong tâm có ngầm một sự so sánh mình với người khác, càng so sánh càng bất mãn và cô đơn. Nhưng phải ngồi chơi với sự cô đơn ấy cũng mất hết 1 ngày con mới vượt qua được. Qua rồi con mới thấy, để có sự vô ngã vị tha là 1 quá trình chú tâm từng giờ, từng phút, từng giây. Chỉ cần lơ đãng 1 chút là những đòi hỏi của bản ngã sẽ đưa mình đi đến những điều bất thiện.
Những người từng gặp con, tiếp xúc với con ai cũng nghĩ con là người tử tế, người tốt. Nhưng thật sự chỉ có con mới biết nội tâm của mình còn những điều xấu xa thầm kín, bởi bản ngã trong con còn quá lớn. Mà con phải chiêm nghiệm và vượt qua hằng ngày!
Hôm nay, dù sao con cũng rất vui mừng vì con đã hiểu được sự cô đơn xuất hiện trong mình. Nhờ những lời dạy của Thầy giúp con rất nhiều. Con thành kính tri ân Thầy. Có gì mong Thầy chỉ dạy thêm cho con!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 17-06-2018

Câu hỏi:

Bạch thầy.
Lúc con người tuyệt vọng và đau khổ Cô Đơn nhất thì phải làm gì đây bạch thầy?
Con kính chào thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-04-2018

Câu hỏi:

Nam mô Phật Đà.
Con chào Thầy,

Con không biết tâm mình phải trụ vào đâu để định nữa. Tâm con không phải trống rỗng không có gì để nói, mà có quá nhiều thứ, muốn kể ra cũng không biết bắt đầu từ đâu, hay làm sao để ngưng dòng tư tưởng.

Con hay thích ở một mình, thích đi chơi một mình, không ưa những chốn đông người cũng không thích giao tiếp nhiều với người ngoài. Con tưởng như vậy là tương ưng với pháp của Đức Phật, nhưng con mới phát hiện ra con đã lầm, con thích ở một mình không phải vì con thấu hiểu và an trú sự đơn độc của Phật và các vị La Hán, mà là do con sợ nỗi cô đơn. Thật vậy đó Thầy ạ, như chim sợ cành cong, con không muốn ở với nhiều người là vì con sợ bọn họ sẽ nhìn thấy những lỗi lầm của con, những mặt trái trong tính cách của con, con sợ thái độ của mọi người sẽ thay đổi, con không thích mọi người như vậy, nên con mới có thái độ sống xa lánh xã hội. Con sợ mọi người bỏ con đi. Con chính là sợ cô đơn đến không dám bước ra ngoài ánh sáng chứ không phải dũng cảm lìa bỏ tất cả tơ vương để đi tìm sự giải thoát.

Từ lúc phát hiện ra điều này con cứ nửa buồn nửa vui Thầy ạ, con buồn vì mình thiếu phước lắm, chứ không phải lắm phước nên có phần tương ưng với lời dạy của Phật để mà thích đơn độc như La Hán đời xưa. Vui thì là vì con có thể nhìn ra góc tối tâm hồn mình (tất nhiên là có người chỉ dạy cho con). Nhìn ra góc tối của mình mới có thể thành thật với bản thân mình, và trong tiêu chuẩn của con chỉ thành thật với chính mình mới đủ tư cách học pháp của Đức Phật.

Mong Thầy chúc phúc cho con.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 28-12-2017

Câu hỏi:

Con kính thưa Thầy, con có một câu hỏi xin Thầy chỉ cho con biết. Con có đọc kinh sám hối có một câu kinh là người biết sống một mình, ý của câu đó là sao hả Thầy. Con cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-09-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Con cảm thấy cô đơn quá thầy ạ. Xung quanh con bạn bè rất nhiều, bạn thân cũng có, người yêu cũng có nhưng con không thể tâm sự chuyện trong lòng con với ai cả vì con cảm thấy mỗi khi con tâm sự với họ thì cách họ đáp lại chẳng giúp được gì cho con thoải mái hơn mà đôi khi còn khó chịu hơn. Con nên làm thế nào để đối mặt với sự cô đơn này đây thưa thầy, con mong thầy cho con một lời khuyên. Con cảm ơn thầy

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-08-2017

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,
Chúc thầy nhiều sức khỏe. Con xin hỏi Thầy về sự cô đơn:
Một ngày vừa rồi khi con thường trọn vẹn biết mình thì như là con thấy tính không, một lúc sau thì trong tâm tự nhiên thấy một cảm giác như nỗi buồn và một cảm giác như cô đơn, nhưng không phải là buồn và cô đơn mà con từng biết trong cuộc sống trước kia. Sự cô đơn này nó rất mênh mông, lẻ loi, thăm thẳm, như lọt vào một hố sâu, như hạt bụi trong khoảng không. Sau đó một cảm giác nhẹ nhàng, lãng đãng len lỏi trong tâm. Như vậy là sao hả Thầy?
Thực sự con không biết đây có thể xem là câu hỏi hay là đang trình pháp gì đó với Thầy. Vì hiện tại con cũng không có nhu cầu hỏi hay biết nhiều lắm. Thầy tùy duyên mà trả lời cho con thôi.
Con cảm ơn thầy sâu sắc vì những bài giảng mà con đã nghe gần 1 năm qua. Nó đã giúp con vượt qua đau khổ vì tham sân si rất nhiều.
Cảm ơn Thầy - Người Thầy vô ngã và từ bi.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 02-06-2017

Câu hỏi:

Kính thầy,
Khi thấu hiểu cuộc sống ngắn ngủi, thân tứ đại này sẽ trở thành tro bụi hoà vào dòng nước hay theo làn gió tan biến vào hư không thì mọi sự việc đột nhiên cảm thấy nhẹ tênh. Những lo âu tính toán, những thứ chất chứa trong lòng bấy lâu, những thứ trước kia khiến cho mình cảm thấy khổ quá giờ đây... bỗng trở nên vô nghĩa trước sự kiện trọng đại nhất trong đời người đó là sự chết. Con nghĩ vì vậy nên không cảm thấy khổ nữa. Không khổ nữa nên mới có câu "vô khổ - tập - diệt - đạo". Cuộc sống có rất nhiều điều để trải nghiệm, tuy nhiên trải nghiệm cái sự chết là bất khả thi. Đột quỵ thì sao? Đột nhiên cả không gian và thời gian như nhập lại chùng xuống, nhìn thấy người qua lại cười nói mình muốn cất tiếng kêu lớn nhưng không kêu được thành tiếng, cảm nhận một sự bất lực, nỗi cô đơn. Thật nhanh tất cả tối sầm lại và hoàn toàn vô tri giác. Nếu cấp cứu vô hiệu thì đó chính là diễn biến của cái chết. Đó là trải nghiệm của bản thân con. Không có một tích tắc thời gian nào để kịp nghĩ đến gì cả. Vậy làm thế nào để chánh niệm tỉnh giác? Cũng không thể. Tâm thức trú ngụ trong cái thân tứ đại này, thân này tan biến rồi lại lang thang trong cái vòng lẩn quẩn. Thầy dạy mỗi người có một sinh nghiệp nên phải tự học ra bài học của chính mình. Kính thưa thầy, bài học của con là phải lập nguyện thoát ra khỏi cái vòng lẩn quẩn kia.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-05-2017

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy,
Con được biết Thầy qua Mỹ rồi, hằng ngày con vẫn nguyện Tam Bảo gia trì cho Thầy sức khỏe. Thầy ạ, càng ngày con càng thấy rõ cái tâm mình - những cảm xúc sinh khởi trong mình chẳng đáng tin chút nào. Lặng lẽ trọn vẹn cảm nhận chúng cũng sinh rồi diệt ạ, cái bản ngã vô cùng tinh vi, bày vẻ đủ chuyện. Thấy ra rồi thấy buồn cười quá, Thầy ơi, bao nhiêu năm mình bị đánh lừa, ảo tưởng quá nhiều.
Thầy ơi, con vẫn như trước đây, sống nghiêm túc, đi làm, lo cho con, đi dạy thiện nguyện..., vất vả hơn vì không có sự hỗ trợ của chồng nữa, nhưng con vẫn bình thản hoàn thành tốt ạ.
Thực ra, con còn yếu lắm, thi thoảng con vẫn cảm thấy chạnh lòng, con biết là cái bản ngã cảm thấy cô đơn và muốn tạo mối quan hệ thôi.
Thưa Thầy, Thầy có thể giảng một chút về niềm cô đơn thầm lặng mỗi người phải độc bước trên con đường giác ngộ giải thoát không ạ, để con có thể vững bước thêm để vác thập tử giá của mình.
Con xin thành kính tri ân và đảnh lễ Thầy.
Kính
Con

Xem Câu Trả Lời »