loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 13-03-2017

Câu hỏi:

Bạch Hòa Thượng,
Dạ con có 1 câu hỏi mà không biết làm sao lý giải được và con xin nhờ Ngài giúp con.
Con ghét một nhân vật nổi tiếng mà 8 năm qua mỗi lần con thấy hắn nói trên TV là con tắt cái phụp, không cần biết hắn nói gì. Nhìn mặt hắn con đã thấy ghét thậm tệ, và con biết đây là cái gì đó từ kiếp trước vì con ghét hắn thậm tệ.

Con nhiều lần đã dùng tánh "Quan Sát" để nhìn cái mặt của hắn nhưng không khỏi nổi sân lên. Con thấy cái sân của con nổi lên ngay lập tức nên phải chuyển qua đài khác ngay lập tức. Có những người con không thích nhưng khi những ý nghĩ về họ khởi lên trong tâm, con dùng tánh "Quan Sát" để nhìn thì cái tâm sân tự diệt, nhưng với nhân vật này con phải bỏ đối tượng mới được.
Dạ vì công việc nên con phải đọc nhiều để theo dõi thị trường nên con xin Ngài cho con 1 lời khuyên.
Dạ con xin cám ơn Ngài thật nhiều. Sadhu, Sadhu.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-03-2017

Câu hỏi:

Kính thưa thầy!
Mỗi khi con ngồi thiền lâu (khoảng 1h trở lên) thì lúc con nằm ngủ hay bị tâm lìa ra khỏi thể xác và bay lên rất nhanh trong khi tâm con vẫn rất tỉnh táo mà không làm gì được, rồi khoảng 15- 20 giây thì tự nhiên hết và con tỉnh lại. Như vậy là sao và có nguy hiểm gì không thầy? Xin thầy hãy chỉ dạy con cảm ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-03-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy, về nguyên lý khi nhìn một sự vật như chúng đang là, thí dụ khi nhìn một bông hoa mà không có tư tưởng chủ quan tham sân, yêu ghét thì cái thấy đó là chánh niệm tỉnh giác, là tuệ tri, nếu có tham sân đó khởi lên thì không còn gọi đó là tuệ tri nữa. Vậy khi chánh niệm nhìn bông hoa thì tham sân si không khởi lên vì đó là tuệ tri như thực còn khi thấy bông hoa mà có cả tham sân si khởi lên mình cũng thấy rõ thì có còn gọi là chánh niệm tỉnh giác, là tuệ tri nữa hay không ạ? Hay đó là niệm tâm tham hay tuệ tri tâm tham ạ? Con vẫn chưa hiểu nên sợ hành pháp sai ạ, mong thầy chỉ dạy thêm cho con. Con cảm ơn thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Kính Bạch Sư,
Hôm trước có Đạo Hữu trình với Hòa Thượng là, "khi ngồi thiền mình chỉ cần biết hơi thở ra vô thân mình, buông thả tất cả, pháp nào đến thì chỉ cần thấy rõ, quan sát thì ắt sẽ tự sinh và tự diệt."
Con hiểu rằng việc hành thiền (đi, đứng, nằm, ngồi, quán, định) chỉ là phương tiện giúp con tập được khả năng trực giác nhìn thấy sự thực không qua khái niệm. Cho nên những chuyện sanh diệt, trí tuệ hoặc gì khác đều không phải là những gì mà việc hành thiền chủ ý đạt tới.
Kính xin Hòa Thượng từ bi khai thị.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy!
Con thường nằm mơ thấy một người bạn học từ thời phổ thông. Kì lạ là bình thường con không nghĩ tới bạn đó và 36 năm rồi chúng con không gặp nhau. Những cảnh mà con mơ thấy có lẽ là trong tiền kiếp. Cách đây mấy năm, con tò mò nên hỏi thăm về bạn đó và được biết bạn đó đã viết lại một bức thư cho cậu mình rồi đi mất tích đến giờ đã hơn 20 năm rồi. Bố mẹ bạn ấy cũng không biết bạn ấy ở đâu, còn sống hay đã chết. Con là Phật tử thuần thành nên khi nghe như vậy thì nghĩ có lẽ bạn ấy đã trốn trong một chùa nào đó rồi, nếu có duyên thì sau này sẽ gặp. Nghĩ như vậy rồi con cũng quên luôn. Nhưng gần đây con lại hay mơ thấy bạn ấy nữa rồi. Cảnh thấy đều là cảnh của đời thường nhưng mọi thứ đều rất an lạc, hình ảnh bạn con thì luôn điềm đạm và khinh an. Con lại nghĩ chắc là bạn ấy đang còn sống và trở thành một vị Tăng đáng kính ở đâu đó. Vì con là Phật tử nên từ trường tương ưng mới thấy bạn ấy trong mơ nhiều như vậy. Cũng có thể bạn ấy chết rồi nên gia đình và bạn bè không ai gặp lại bạn ấy cả, giấc mơ của con cũng chỉ là mơ thôi..
Cứ mỗi lần mơ thấy bạn ấy, con lại phân vân như vậy và không biết mình nên làm gì trong trường hợp này. Lỡ bạn ấy vẫn còn sống ở đâu đó và đang cần con giúp thì sao? Tuy là vấn đề này không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của con và giấc mơ chỉ là ảo nhưng nó cũng không thể nằm ngoài nhân quả.
Con kính xin Thầy chỉ dạy để con hiểu đúng và làm đúng trong trường hợp này.
Con Thành Kính Đảnh Lễ Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Thầy ơi, người trẻ họ thường cảm thấy lạc lối, họ không biết mình thích gì và nên làm gì, và họ có cảm giác phải đi tìm một điều gì đó, mà lại chẳng biết đi về đâu, ấy thế là họ đang bị gì?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Con xin chào thầy.
Thưa thầy hôm nay con lên chùa thì có một chị nói với con là ngày kia (ngày 17 âm) thầy sẽ tổ chức lễ quy y. Con không biết làm thế nào để được xin quy y? Xin thầy giải đáp ạ. Con cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy, con hiểu là khi tâm buông xả, không mong cầu, bám víu, không chờ đợi hay nghĩ ngợi gì thì tâm sẽ được an tịnh như bản chất của nó. Nhưng với một người tâm đã đầy vọng tưởng tham sân si bắt đầu hành thiền thì việc buông xả cần phải có phương pháp đúng đắn phải không thầy? Mong thầy chỉ cho con sách hay tài liệu để con có thể thực tập và chia sẽ cho bạn bè con ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy.
Thưa thầy con xin trình pháp và chia sẽ với đạo hữu những điều con đã trải nghiệm.
Trước đây trong lúc tâm con đang cuốn theo một dòng suy nghĩ nhưng tay con vẫn làm được việc con đang làm. Con nhận ra có một cái thấy biết ngoài cái tâm đang suy nghĩ về một đối tượng. Nhờ cái thấy biết này mà con vẫn làm việc được hay chạy xe được. Trong quá trình tu tập con bị trở ngại bởi cái muốn biết vì trong nhận thức con luôn muốn biết những gì mình đã trải nghiệm vì mục đích muốn hoàn thiện điều mình biết và hy vọng sau này có thể chia sẻ lại với người khác. Cái muốn biết này chính là cái ta lý trí muốn kết luận điều đã trải nghiệm thành một khái niệm, kinh nghiệm cục bộ nào đó. Mỗi một tâm sinh lên muốn biết đều là đang che lấp đi cái biết tự nhiên vốn sẵn có nơi tánh biết. Thầy thường nhắc nhở con chỉ có thấy thôi, còn thấy gì không quan trong. Nhờ vậy mà con luôn buông ra những ý đồ lăng xăng tạo tác của các phản ứng nội tâm sinh lên muốn biết mà trung tâm của nó là cái ta ảo tưởng. Cái ta ảo tưởng nhận cái biết tự nhiên của tánh biết là mình biết thực kiện ấy, rồi không ngừng tiếp tục sinh lên các thái độ tâm khác nhau để kết luận cái biết tự nhiên thành khái niệm, kinh nghiệm cục bộ. Nếu chỉ thuần túy biết thôi, còn biết gì không quan trọng thì đó chính là khi tâm an thì biết tâm an mà không có nhận xét tâm mình đang an, khi sân thì thấy sân đang sinh diệt mà không có nhận xét đây là tâm sân đang sinh diệt… Cứ thường biết mình thì đó là cái biết liên tục tự nhiên của pháp (tánh biết) mà không cần cái ta nỗ lực duy trì, thời gian sẽ biến mất, thái độ đối kháng sẽ biến mất, chỉ còn lại thân tâm cảnh như nó đang là. Cái tâm thái độ của cái ta sinh lại thì thấy sinh diệt mà không đối kháng, thêm bớt. Cái tâm thái độ của cái ta không sinh khởi thì chỉ còn lại thực tại bình lặng. Vì vậy mà thầy dạy: Pháp đang tự tu chứ không có cái ta tu.
Con thành kính tri ân thầy đã mở đường cho con. Con xin chào thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-03-2017

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy. Con rất mong được gặp Thầy để con có cơ hội được đặt câu hỏi trực tiếp với Thầy. Đến thời gian nào Thầy ra Hà Nội Thầy cho con được biết với, năm ngoái Thầy ra Hà Nội mà tiếc quá con không biết. Con cảm ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »