Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 26-07-2022
Câu hỏi:
Kính bạch thầy, con xin trình pháp với thầy, có thể con hiểu sai nên mong thầy chỉ dạy con ạ!
1. Khi đã thấy biết chân thực bốn xứ thân-thọ-tâm-pháp với đầy đủ yếu tố hoàn hảo của thực tại thì cũng tức là đang hành, không có cái ta trong đó. Hoặc khi đã trọn vẹn rõ biết thực tại cũng đồng nghĩa với giới-định-tuệ thanh tịnh, đúng không thầy?
Con thấy khi thấy biết chân thực, dầu có mắc phải sai lầm, tự tánh trong sáng sẽ nhìn rõ cái sai đó xuất phát từ đâu mới có thể điều chỉnh lại nhận thức và hành vi, thấy được cái nhân gây ra khổ đau mới không tạo ra nghiệp gây khổ, con hiểu vậy có đúng không thầy?
Con có đọc sách Khai Thị Thực Tại của thầy, thầy nói rất đúng, 1 câu kinh luận đơn giản nhưng cũng giúp người đó có thể giác ngộ ngay, dựa trên câu từ, ngôn ngữ mà không thấy được tự tánh, rồi tự suy luận, chế định ra 1 phương pháp nào đó để rồi đi ngược lại với sự hoàn hảo tự nhiên. Con nhớ lại năm xưa con cũng vậy, không có chánh niệm tỉnh giác mà chỉ dựa vào câu kinh luận, không thấy chân thực như nó đang là, tạo ra phương pháp ảo tưởng của bản ngã, kết quả là rơi vào cái lạc tưởng mà còn muốn giữ cảm giác đó lại, giống như trong sách thầy có nói khi thấy lạc thì muốn giữ, còn thấy cái khổ thì muốn thoát ra, đời sống luôn có 2 mặt, thuận và nghịch duyên, dù trong hoàn cảnh nào cũng ngộ ra được bài học, chân lý luôn ở đó và rất hoàn hảo. Phải có chiêm nghiệm mới ngộ ra được giản dị, thực tế làm sao.
Con cảm ơn thầy nhiều lắm ạ.
Ngày gửi: 25-07-2022
Câu hỏi:
Bạn con xin chia sẻ bài thơ: Đừng tách rời Hiện Hữu
Thích tầm chương trích cú
Biết Đông Tây - Kim Cổ
Nhưng lại không biết mình
Bám chấp vào tri thức
Tâm làm sao rỗng rang
Cái biết từ trực giác
Mới tối thượng nhiệm mầu
Hớn hở các khóa tu
Lại thường quên tự biết
Nên vô minh trong mình
Được duy trì liên tục
Nỗ lực tâm phải định
Tẩu hỏa luyện thần thông
Khổ đau tự rước vào
Căng thẳng sinh nhiều bệnh
Không biết mình đang là
Không nhớ mình đang đây
Tự tách rời Hiện Hữu
Tâm thường hay xao lãng
Mất tỉnh táo chú tâm
Mới sinh ra khổ não
Thường trở về biết mình
Mình đang là đang đây
Sống ngay luật tự nhiên
Tâm ngay đây định tĩnh
Kì diệu người quan sát
Tách bạch thấy tỏ tường
Cảm xúc hay vọng tưởng
Biết không phải là mình
Mọi mê mờ vô minh
Là tự nhiên biến mất.
Ngày gửi: 20-07-2022
Câu hỏi:
Thầy kính mến!
Khi ứng dụng những điều Thầy chia sẻ cũng như trong kinh điển vào đời sống, mấy hôm nay con nhận ra quá trình "Văn Tư Tu" diễn ra hoàn toàn tự động mà mình không phải cố ý. Nếu cứ cố ý là phản tác dụng mọi chuyện lại rối thêm. Hiện "Tinh Tấn, Chánh Niệm, Tỉnh Giác" ở nơi con diễn ra rất chậm, nhưng kết quả thì rất rõ ràng sự dính mắc cứ giảm dần, mọi sự, mọi việc từ từ sáng tỏ. Quả thật lời chia sẻ của Thầy từ ví dụ cây mít, cây ổi, cây xoài giúp con rất nhiều.
Con xin tri ân Thầy!
Chúc Thầy luôn mạnh khoẻ!
Ngày gửi: 19-07-2022
Câu hỏi:
Thưa Thầy con xin trình pháp:
1. Bây giờ đang đêm, con thấy ra mấy điều nên muốn viết thư cho Thầy. Con dậy đi uống nước, trong lúc đó con nghĩ “uống nhanh rồi viết thư” ngay liền đó con nhận ra mình không trọn vẹn với thực tại đang uống nước mà lo đi đuổi theo kế hoạch viết thư. Giờ đang viết thư thì không quay lại việc uống nước được nữa.
2. Thời gian qua con luôn bất mãn với những gì xảy ra trong cuộc sống của mình, con cứ hỏi tại sao thế này mà không (được) thế kia. Con biết mình kì vọng nên thất vọng, con cố xem có thấy ra sự thật gì không thì càng cố càng sai. Hôm nay con nhận ra rằng, nếu cuộc sống diễn ra như ý con muốn, dù chỉ 1 việc gì đó thôi, thì hoặc con sẽ tự mãn, hoặc con sẽ tiếp tục muốn và đuổi theo những ảo cảnh khác, hoặc cả mấy cái đó cộng lại và thêm nữa... Con sẽ chẳng bao giờ ngừng đuổi theo và chẳng bao giờ thấy ra sự thật. Thực tại này, dù có giống như con hình dung bao nhiêu phần đi nữa, thì là để sống trọn vẹn trong nó như nó đang là chứ không phải để con đánh giá vậy là tốt hay là xấu, là đúng hay là sai, là mình đã đạt được hay chưa đạt được. Và nếu con trọn vẹn với thực tại (nên) thấy ra sự thật thì vẫn là pháp tự vận hành chứ không phải do mình con nỗ lực mà nên.
3. Con nhìn ra ngoài thấy người này người kia đang làm chuyện gì đó mà con ưa thích, con liền cho là họ hay mình dở. Nay con nhận ra hai điều. Thứ nhất, chuyện đó không có hay dở đúng sai, họ làm thì họ làm, con không làm thì con không làm, đều trong sự vận hành của pháp. Thứ hai, chuyện đó xảy ra không phải là ai đang đạt được điều gì (hơn ai) mà là mỗi người có thấy được sự thật hay không. À còn một điều nữa: trước hết, cái con thấy là hay ho đó chỉ là một mặt con thấy thôi, không phải toàn bộ thực tại mà người đó trải nghiệm; còn bản thân con thấy những điều đó thì hẵng rõ biết điều mình thấy thôi, nếu phóng tác ra lại thêm ảo cảnh.
Cuối cùng, con viết ra như này để tự mình làm rõ hơn, nhờ Thầy chỉ dùm con nếu có gì chưa đúng pháp. Nếu có đúng thì con hiểu rằng đó là những cái thấy biết của con lúc này, không phải là thành tích để con ôm theo, khi con đọc được hồi âm của Thầy, nếu có, thì thực tại đã khác, chính con đã khác rồi, không hơn không kém.
Con cảm ơn Thầy đã giúp con soi xét và lắng nghe con!
Ngày gửi: 19-07-2022
Câu hỏi:
Dạ mô Phật, con chào Thầy.
Con là đệ tử mà may mắn đã được đảnh lễ Thầy tại tịnh xá Định Quang, Đức Trọng.
Và từ đó đến nay con vẫn thực hiện theo lời Thầy dạy là làm biết đang làm và dần dần con loại bỏ những gì thuộc về Pháp chế định mà hàng tháng con vẫn hay làm như: phóng sanh, cúng thí thực, niệm Phật, lạy Phật và cuối cùng là không đi Chùa nữa, vì đó là nơi con đến để làng xăng tạo tác và làm việc bằng bản ngã của mình để được khen ngợi.
Và từ đó không biết phải trùng hợp không mà gia đình con toàn xảy ra những biến cố lớn, thế là mọi người có cớ nói: tại tự nhiên con bỏ tu nên bị phạt!
Nhưng ngược lại, đối với những việc đó, tâm con luôn bình thản đón nhận và thấy ai cũng cần học bài học của chính họ, con chỉ lặng lẽ bên cạnh quan tâm, chăm sóc và hồi hướng những phước lành mình làm được cho họ thôi.
Rồi khi giông bão đi qua, con thấy mọi người ai cũng thấy ra được nhiều, nhất là cháu của con, mới lấy chồng, rất hạnh phúc thì chồng đột ngột qua đời, đau khổ tột cùng nhưng sau khi nghe pháp của Thầy dạy cũng đã thấy ra được nhiều và không còn khổ nữa.
Xin Thầy từ bi cho con biết con đang hành đúng Pháp không ạ?
Con xin thành kính tri ân Thầy.
Ngày gửi: 18-07-2022
Câu hỏi:
Thưa Thầy kính! Con xin bày tỏ lòng tri ân thầy vì thầy đã tới và ở đây. Con lặn lội bao lâu trong Đạo Đời, Đời Đạo. Hầu tìm cho ra thế nào là một lối sống Trung dung. 3 năm trước con có được 1 người bạn cho xem hình ảnh thầy. Lúc đó con ghi nhận và lắng sâu nhưng con đang dở những bài đang cần học cho trọn nên con chưa nghe thầy giảng. Rồi đủ ngày đủ tháng, như hoa trái tới kỳ đậu quả. Con cảm thấy thầy sẽ gỡ được nút thắt cuối cùng của con. Và chỉ trong hai ngày vừa qua con bắt đầu tập trung nghe thầy. Con cứ nghe mãi. Thấy tất cả những lời thầy nói đều đúng và dễ hiểu với con. Nhưng con cứ tự nhủ, vẫn còn thiếu một chút gì đó nữa. Mình cần một sự bừng Ngộ, một lời nói nặng tựa ngàn cân. Rồi con cứ nghe mãi... cả ngày cả đêm cả thức cả ngủ... cho đến hôm nay là cuối ngày thứ 2, khi con nghe được 8 chữ ấy thì con sung sướng quá. Thế là con đã được trọn vẹn trong bài học của mình rồi. 8 chữ trong câu nói tuyệt vời đó là: "Không Trụ Chân đế, Không Lìa Tục đế." Con như trút bỏ được bao nhiêu mâu thuẫn vướng mắc trong lòng. con cảm thấy câu nói ấy như chiếc bản lề êm ái để cánh cửa Đời với Bức Tường Đạo được gắn bó sít sao, uyển chuyển, nhập thế - xuất thế trở nên rõ ràng trong con quá đỗi. Với niềm vui này con xin Tri Ân Thầy - Tri Ân khắp tất cả Pháp giới.
Ngày gửi: 17-07-2022
Câu hỏi:
Con xin thành kính đảnh lễ Thầy!
Thưa Thầy, con xin trình pháp ạ.
Trong sự vận hành của Pháp không có đúng sai mà là sự tất yếu. Mỗi người từ khi là thai nhi đủ phước được sinh ra làm người đến khi chết đi luôn bị chi phối bởi định luật sinh tồn và vận hành theo nghiệp lực có sẵn, hướng tâm là đường dẫn, thái độ phản ứng trong đời tạo nên số phận của người đó. Trên phương diện tục đế có thể là tương đối, nhưng trong vận hành của Pháp thì luôn là tuyệt đối. Có khoảng thời gian gia đình con gặp khá nhiều chuyện "không may mắn" diễn ra liên tiếp từ vấn đề này tới vấn đề khác, tuy nhiên nhờ thường ngày cả hai vợ chồng đều nghiêm túc sống đạo, thực hành sống chánh niệm tỉnh giác nên mọi sự diễn ra hết chu kỳ của nó rồi thôi. Thái độ sống chánh niệm tỉnh giác cũng chính là chuyển nghiệp. Chuyển nghiệp không phải là chuyển từ "nghiệp xấu qua nghiệp tốt" như thường nghĩ mà nó nằm trong chuỗi vận hành của pháp, nghiệp được chuyển trong chính từng khoảnh khắc Thời - Vị - Tính khi đủ nhân, đủ duyên, đủ điều kiện sẽ đưa đến vấn đề hay sự kiện cụ thể. Mọi sự diễn ra ở đời cũng vận hành như vậy biến đổi liên tục đủ nhân duyên, đủ điều kiện sẽ đưa đến một thực kiện và nó không kết thúc hay mất đi mà tiếp tục chuyển đổi trong dòng chảy của Pháp. Con hiểu rõ hơn về ví dụ trái mít mà Thầy nêu, nghe thì bình thường nhưng có trải nghiệm mới thấy nó thật tuyệt vời. Với người ít bụi trong mắt chỉ cần nhận ra một điều Thầy khai thị thôi đã đủ làm hành trang sống đạo rồi.
Thưa Thầy! Thành - bại, được - mất, hơn - thua, vui - khổ ở đời chính là chất liệu quý giá giúp cho mỗi người học ra bài học giác ngộ chính mình, nhận ra bản chất của đời sống. Nhưng do sai lầm trong nhận thức dẫn đến thái độ chọn lựa lấy bỏ, muốn được không muốn mất, muốn thành không muốn bại... đưa đến đời sống trầm luân. Mọi sự diễn ra trong đời đều đi theo mạch dẫn của riêng nó không có đúng sai, tốt xấu, thiện ác, chỉ còn lại thái độ phản ứng nơi chính mình là trầm tĩnh, sáng suốt, hay bị cuốn trôi và trầm luân trong luân hồi sinh tử. Con nhận thấy một điều diễn ra rất rõ nơi mình là khi thân tâm tiếp xúc với cảnh chủng tử bên trong tương ứng khởi lên chánh niệm tỉnh giác có mặt tiến trình tương tác không tạo nên nhân bất thiện mới chồng lên cái cũ, biểu hiện rõ nhất là không bị lực đẩy và lực kéo chi phối. Nhờ vậy tập khí lưu trữ bên trong cũng dần được đoạn giảm. Mỗi người sinh ra trong đời đều có vấn đề của riêng mình, nhờ ân đức Thầy khai thị mà đời sống trở nên thật ý nghĩa, nhờ nhận ra nên điều gì đến với mình cũng đều là ân huệ giúp con đối diện, giúp con trải nghiệm. Con người sống trên đời mọi thứ mình đang được hưởng từ cái ăn, cái mặc, đến hơi thở mình đang thở cũng là Pháp ban cho. Pháp rất từ bi nhưng cũng rất nghiêm khắc. Sự giáo dục của Pháp ứng trên mỗi chúng sinh là miên mật. Đời sống con còn vụng về nhưng con nhận ra vấn đề nơi con, và với con đường duy nhất là sống chánh niệm tỉnh giác mọi sự còn lại Pháp tự sẽ an bài.
Thưa Thầy:
Lành thay! Với kiếp phù du
Giúp cho khai ngộ thiên thu muôn đời
Trở về tự tánh sáng ngời
An nhiên đi hết cuộc đời trầm luân.
Con xin Thầy chứng minh cho con. Con xin nguyện đời đời kiếp kiếp thực hành sống chánh niệm tỉnh giác đi theo gót chân Phật, đi theo con đường Thầy khai thị. Con xin đê đầu đảnh lễ và kính tri ân Thầy rất nhiều ạ.
Ngày gửi: 16-07-2022
Câu hỏi:
Bạn con xin chia sẻ bài thơ: Đúng hướng
Mất hút ra bên ngoài
Quên mất mình đang đây
Chạy xa khỏi cái thực
Đồng hóa phiền não ngay
Vì xa rời bản chất
Thanh tịnh trong chính mình
Nên căng thẳng bất an
Làm thân tâm sinh bệnh
Khổ không thể tránh khỏi
Khi sống ngược tự nhiên
Chân lý là cái thực
Đang ở nơi chính mình
Trở về mới đúng hướng
Mới Giác ngộ dễ dàng
Quan sát thấy biết mình
Thân tâm được an yên
Tinh thức luôn sáng suốt
Sống thuận luật tự nhiên
Ngay thực tại thiêng liêng
Hân hoan niềm phúc lạc
Ngày gửi: 15-07-2022
Câu hỏi:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính bạch thầy,
Con xin chia sẻ trải nghiệm tu tập từ khi con có duyên nghe một bài Pháp của chùa Huyền Không rồi biết đến những bài giảng của thầy Viên Minh. Trong suốt quá trình nghe Pháp thì cảm nhận mọi thứ thầy nói rất đúng và đều là sự thật, nhưng để áp dụng vào đời sống tu tập thì con luôn đặt ra câu hỏi cho mình liệu thực sự mình hiểu đúng và hành đúng chưa? Hay là mình chỉ muốn trở thành người tốt và hiền lành thôi? Thật sự mình học ra ra bài học của Pháp đưa đến chưa?
Lúc nghe Pháp thì tâm rỗng lặng trong sáng, nhưng khi xúc chạm việc đời cơm áo gạo tiền bạn bè gia đình những chuyện không may đến với mình thì con vẫn không bình tĩnh thấy biết một cách trong sáng để tùy duyên thuận Pháp được. Con luôn nhắc nhở bản thân sống chánh niệm nhưng độ trọn vẹn rất thấp, lúc có lúc không, có khi chú ý làm mọi việc quá mức cũng gây cho con tình trạng mệt mỏi.
Trải qua bao nhiêu chuyện thắng thua thành bại thương ghét đố kỵ đến với con, con nhận ra, thật sự mọi thứ đến với mình đều đúng như nó đang là, như thầy nói "con cứ lo sống đúng Pháp, việc của con để Pháp lo", đến bây giờ con mới hiểu. Việc mình là thấy ra ngay tại đây và bây giờ khi làm bất cứ việc gì, như thầy nói trong đi chỉ đi trong nghe chỉ nghe trong thấy chỉ thấy... không có một ý nào phải làm như này thì tốt hơn, làm như này sẽ bị chê, mà nó tự ứng hành động một cách rỗng lặng mọi thứ đến đi nhẹ nhàng không có ý cố gắng để đạt được gì. Đúng như thầy chia sẻ, có những người nghe Pháp Thầy liền thấy ra luôn, có một số trải nghiệm rồi mới thấy ra.
Dạ kính Thầy, trên đây là lời trình Pháp, con chia sẻ có điều nào chưa đúng kính mong quý thầy chỉ bảo ạ.
Ngày gửi: 14-07-2022
Câu hỏi:
Con xin chia sẻ bài thơ: Điều bí ẩn
Không thường quan sát mình
Là gốc rễ của khổ
Nhiều thứ tâm dính mắc
Đương nhiên là ưu phiền
Đừng hỏi sao hay khổ
Khi hay quên mất mình
Mất điềm tĩnh an nhiên
Khổ chất chồng thêm khổ
Trong cái vòng lẩn quẩn
Chợt nhớ về biết mình
Ngay đó hết buồn phiền
Đó là điều bí ẩn
Tối thượng trong vũ trụ
Thường quan sát chính mình
Quan sát chính là thiền
Thiền trong từng khoảnh khắc
Ngay đời sống hàng ngày
Thiền này mới tự nhiên
Tâm rỗng rang trong sáng
Sống tự tại an nhiên
Nhớ thường quan sát mình
Không có ai trong đó
Để trói buộc khổ đau