loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1741 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 18-06-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Gần đây con cảm thấy mình thật sự không hề hiểu biết Giáo Pháp như mình tưởng tượng.
Con từng nghĩ sinh ra làm người đã khó, gặp được Chánh Pháp đã khó, hiểu được và hành được Chánh Pháp lại càng khó. Còn từng cho rằng mình nằm trong số hiếm hoi hiểu và hành Chánh Pháp, nhưng giờ đây nhìn lại con thấy rằng mình chỉ đã diễn dịch Giáo Pháp theo ý thích của Bản Ngã.
Trước đây (khi còn nhỏ) con thuộc típ người rất đố kỵ, ganh đua... và lấy đó làm động lực phát triển.
Sau đó khi gặp Phật Pháp, con dần trở nên nhu hoà, mềm mỏng, hạn chế xích mích hơn thua...
Nhưng gần đây, khi xem xét lại cuộc sống và công việc của mình, con lại thấy thật sự không ổn, vì nếu mình thực hành đúng thì phải an vui và cuộc sống tốt lên, nhưng thực tế đang ngược lại.
Con thấy là mình thích an nhàn, hưởng thụ, buông xuôi... vì vậy mà diễn dịch những lời dạy theo hướng này... Và vì vậy mà con thấy công việc, cuộc sống của con lại theo hướng buông xuôi, chậm chạp, ì ạch lại.
Con tự cho rằng cứ Tuỳ Duyên Thuận Pháp... nhưng nhìn lại con lại thấy con giống như là mặc kệ, bàng quan, trốn tránh trách nhiệm hoặc là "né việc".
Thưa thầy, bỗng nhiên con thấy để hiểu đúng Giáo Pháp sao mà khó quá. Bởi vì dường như 24/7 tâm trí con đều bị sai sử điều khiển bởi tập khí quá khứ, ngay cả khi đọc những hỏi đáp Phật Pháp, thì bản ngã cũng sẽ cố diễn giải theo ý thích của nó, lúc thì nó muốn mình phải tiến tới (theo ý thích), lúc thì nó cho rằng nên lùi lại (vì nó không thích)...
Con tưởng rằng mình đã tiến tu, nhưng giờ con thấy mình như đang lang thang trong việc thoả mãn xúc cảm nhất thời của mình thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 18-06-2022

Câu hỏi:

Trở Về
Khi trở về thực tại, con thoát khỏi tư tưởng, thoát khỏi vị lai, thoát khỏi rất nhiều ràng buộc.
Nhưng lại bắt gặp thực tại (thực tướng) vẫn còn phân biệt vi tế, trong đó có thời gian, không gian do cái Thức phân biệt tự động ghi nhận, tự động đánh giá, so sánh liên tục.
Chính điều này tạo nên chuyển động, tạo nên không-thời gian vi tế.
Khi thấy điều này nên không chấp mọi sự, khi tâm động biết tâm động, khi vui biết vui, khi buồn biết buồn, khi phân biệt biết phân biệt... chỉ thấy biết như nó là.
Tất cả chỉ là Tướng do Thức sinh.
Khi Tâm dần dần không động, khí sẽ trầm ổn, hình dần định tĩnh tức càng trở về đạo thì tuệ càng sáng, càng thấy rõ hình tướng của vạn vật, trời đất.
Con kính tri ân Sư ông, nhờ pháp Sư ông mà con dần thấy ra mình, tường minh hơn về trời đất, vũ trụ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 18-06-2022

Câu hỏi:

Con kính bạch Sư Ông, hôm nay con hiểu ra thật rõ, cái “tốt” theo bản ngã thực sự có hại. Và con đã từng ứng xử vậy cho đến khi nhận được tín hiệu của huynh đệ không còn muốn làm cùng con, dù thật là con chỉ có ý tốt, để mình con làm, mọi người cứ để thời gian mà học mà tu, mọi người xuống làm con cũng nói đi lên đi. Vì bản thân con cũng rất muốn dành thời gian cho việc học vì sắp thi cử rồi. Nhưng thái độ huynh đệ phản ứng lại, làm con đã hiểu ra. “Tốt” theo bản ngã thật có hại vì nó không hề tuỳ duyên thuận pháp Sư Ông. Một chút bài học trải nghiệm của con, con muốn trình đến Sư Ông thôi ạ. Con kính tri ân Sư Ông.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-06-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông,
Con vẫn thật ngây ngô phải không ạ, đôi lúc con thắc mắc như vậy, hay đó là lối mòn tư duy của con, thế giới tư duy thật rộng lớn mà ở đó chính con đã quá quen với các khái niệm và sử dụng các khái niệm, gán các khái niệm và cũng chính đây là ngũ uẩn sinh, biết mắc kẹt đấy rồi lại vẫn cứ kẹt lại, dường như con loáng thoáng thấy được rằng đằng sau cái quan sát, cái chiêm nghiệm này vẫn luôn có một ước vọng đạt được và trở thành, vẫn lẩn khuất sau đó cái ham muốn vươn đến một cái gì đó nghe có vẻ cao siêu mầu nhiệm, ....phải bỏ hết, buông hết phải không sư Ông ơi.
Sống giữa cuộc đời này, giữa những lằn ranh của tục và chân phải luôn giữ sự tỉnh thức mà đi giữa cái khe hẹp đó, hồn nhiên mà thấy phải không ạ.
Con luôn hằng mong sư Ông khỏe mạnh đời đời
Con TTG

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-06-2022

Câu hỏi:

Con xin được kính đảnh lễ thầy,
Sáng nay con có ghé chùa và thật may mắn là trúng ngay thời gian hơn 10h sáng, thầy cùng các vị tăng đang làm lễ quy y cho các Phật tử.
Đây cũng là lần đầu tiên con gặp thầy ở ngoài đời thực nên con rất xúc động, con chỉ đứng ở ngoài để theo dõi buổi lễ và nhìn thầy từ xa.
Con xin gửi tới thầy cùng các bạn đạo bài thơ:

Sáng cuối tuần thong thả
Tâm buông xả nhẹ nhàng
Đi ngang Bửu Long tự
Gặp sư phụ trụ trì
Tâm vô cùng hoan hỷ

Con xin được trình pháp với thầy một điều là sâu trong con còn phân biệt tốt xấu và pháp đã cho con đương đầu với một người mà theo tiêu chuẩn của con hay xã hội là "xấu xa, ghen ghét, đố kỵ" đủ cả. Có khi thì người đó nói dối con, lừa tiền con rồi còn giả vờ tử tế với chính con,... con đều bỏ qua không phản ứng nhưng lâu ngày người đó vẫn không thay đổi.
Chính điều này đã làm con thất vọng cũng như không còn kiên nhẫn thêm nên buông xả xem sao thì lập tức con thấy thoải mái và cảm thông với người đó, con cảm ơn pháp đã vận hành thật kỳ diệu.
Đúng là: "Tâm không động không sầu, là phúc lành cao thượng" phải không thưa thầy?
Tại sao con lại muốn người khác theo ý mình cơ chứ?
Con nhận ra thì ra mình đúng là tự rước họa vào thân và cảm thấy thật buồn cười ạ.
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-06-2022

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông,
Tối hôm qua con nghe được một bài pháp của Sư Ông, trong đó Sư Ông đưa ra ví dụ về "cái hang động chất đầy châu báu giữa khu rừng đầy hiểm nguy". Thật là một ví dụ tuyệt vời với ý nghĩa sâu sắc ạ! Con xin trình bày suy nghĩ như sau.

Dường như lạc và khổ trong "hệ thống Tam Giới" là hai mặt không thể tách rời của nhau. Chính do hưởng lạc, chấp thủ vào lạc nên khi lạc suy tàn, chấm dứt mới chịu đau khổ. Ngược lại cũng do muốn nhanh thoát khổ mà mới sập bẫy của "lạc ảo" này để rồi về lâu dài càng khổ đau hơn. Bởi vậy nên dù tu tập hay làm gì mà khởi tâm muốn tìm kiếm sự "an lạc vĩnh cửu" thì đều là "tạo tác Tập Đế" chứ không phải là giải thoát khỏi sanh tử luân hồi. Một người đi rừng thấy cái hang động chất đầy châu báu, thích quá bèn chui vô ở luôn, không biết rằng hang động ấy không nằm ngoài, hay vượt lên rừng kia mà vẫn là một phần của "hệ thống rừng" đầy chướng ngại và rủi ro ấy. Người đó vẫn có thể bị độc trùng, rắn rít cắn chết, hoặc lúc chán nản chui ra khỏi hang thì bị hổ vồ ạ. Cũng như một người tu tập thấy mình đạt được một sở đắc an lạc nào đó bèn nảy sinh đắm trước, không lường được rằng trạng thái lạc đó cũng là một phần không thể tách rời của "hệ thống Tam Giới", nên cũng phải chịu quy luật vô thường hoại diệt (bản thân tâm lý người hưởng lạc cũng sẽ biến đổi, bất an và chán nản) để rồi vòng sanh tử luân hồi lại đưa người đó trở về trạng thái khổ đau như lúc đầu mà thôi.

Đời này được biết đến Sư Ông thật là phước báu vô lượng đối với con ạ! Nguyện được an trú trong Chánh Pháp, chuyển hóa mọi nhận thức và hành vi sai lầm!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con thấy cuộc đời này như một khu rừng có cọp, sợ cọp tưởng tượng này nọ là Ngũ uẩn, tỉnh táo phân tích để chọn đường đi cho đúng là Bát chánh đạo. Con lại lộn đi lộn lại giữa hai cái này, ba hồi cho rừng là ảo, cho cọp là ảo mà an nhiên. Ba hồi tin vô cái tưởng tượng của mình mà trốn vô một góc như ý tưởng ở ẩn hay đi tu hay sợ cuộc đời. Thật là lộn xộn trong con. Nhưng phép màu Tánh biết soi sáng cho con, cứu con ra khỏi tối tăm.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, thật tình con sống mỗi ngày bây giờ đều mới mẻ, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, mà con tâm niệm như đứng trước cảnh, rồi tất cả sẽ vỡ tan, vậy mà con không buồn rầu lo lắng, sống thật với chính mình thật dễ chịu. Có lúc thương gia đình, có lúc thấy rồi cũng sẽ hết, cứ vậy lặp lại. Đúng là cảm giác không còn gì là của mình nó cứ sao sao thầy ạ. Dần dần con cũng hiểu thầy nói Không đặt Giải thoát trước Giác ngộ là gì rồi.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Con kính thưa Sư Ông,
Con xin trình Sư Ông một vài cái thấy đơn sơ của con trong quá trình thực tập, xin Sư Ông xem qua và khai thị thêm giúp con nếu cái thấy của con chưa đúng ạ.

1. Trong sinh hoạt đoàn thể, dạo gần đây con thấy mình có cái tâm so sánh rất mạnh, ví dụ như: khi con được sắp xếp làm công việc chân tay (phụ bếp, nhỏ cỏ, làm vườn,...) thì tâm con hay quan sát các bạn khác xem các bạn có làm như mình không, và sẽ có sự so sánh khi thấy một bạn nào đó chỉ ở phòng hoặc đi lòng vòng thảnh thơi (mặc dù có những ngày con cũng được ngồi văn phòng làm việc và các bạn phải làm ngoài nắng, nhưng trong khoảnh khắc ấy con chỉ thấy cái cực của mình). Con biết đó là tâm bất thiện, nên con vẫn đang tiếp tục quan sát thật rõ mỗi khi em ấy nổi lên ạ.
Trường hợp này, liệu con nên tiếp tục quan sát như vậy hay có cần pháp nào đối trị không ạ thưa Sư Ông?

2. Bên cạnh đó, gần đây con cũng nhận ra dường như bên trong con bắt đầu có những cuộc tranh luận trong tích tắc và kết quả cuộc tranh luận thường là chuyển biến tích cực. Ví dụ: khi con đi quanh bếp thì thấy có nhiều thau chén của các bạn bỏ lại và không rửa, ngay lúc đó trong con có sự "lười biếng" muốn rằng mình cứ phớt lờ, nhưng cũng ngay lúc đó con thấy điều đó thật xấu tính và không nên, thế là cuộc tranh luận giữa "ngồi xuống rửa" hay "phớt lờ" diễn ra rất nhanh, và con đã quyết định ngồi xuống rửa thật sạch, sau khi rửa xong con thấy thật nhẹ lòng và thảnh thơi. Các trường hợp tương tự như vậy xảy ra thường xuyên gần đây ạ.

3. Con nhận ra bản ngã rất dễ phản ứng với những lời nhắc nhở từ người khác. Có lẽ bản ngã càng lớn thì cơ thế phòng thủ của nó càng cao, nó sẽ rất nhạy cảm khi cảm giác có điều gì đó đe dọa đến nó. Con quan sát được những lần tâm con có phản ứng khi bị ai đó nhắc nhở (dù là chuyện rất nhỏ và đối phương nhắc rất đúng), nhưng may là con chỉ thấy nó phản ứng như thế rồi nó mất tiêu chứ không thể hiện ra lời nói hay hành động nữa ạ.

Trên đây là vài cái thấy rất nhỏ và đơn sơ của con trong thời gian gần đây. Con xin trình Sư Ông và con rất hoan hỷ nếu có thể được Sư Ông điều chỉnh, hướng dẫn và soi sáng thêm cho con nếu việc thực tập của con có gì chưa đúng ạ. Con cảm ơn Sư Ông rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-06-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy!
Con cảm ơn Pháp vận hành để con có cơ hội thực hành, chiêm nghiệm và rút ra bài học.
Nếu tâm con còn đầy dãy những mầm mống vô minh: tham, sân, si, mạn, nghi... ẩn tàng. Pháp sẽ đưa tới không ngừng những nhân duyên để cho những mầm mống ấy có cơ hội cựa mình - nảy mầm - chồi lên bề mặt ý thức - để tánh biết nhận diện, quan sát nó - nó tự diệt. (Tiến trình đốt cháy vô minh).
Vướng mắc ở đâu Pháp sẽ điều chỉnh ngay tại đó, một lần chưa xong thì nhiều lần cho đến tận khi thông suốt - nhận ra bài học ấy - xả ly.
Hiểu như thế nên con không còn sợ, không còn đè nén tâm, không mang đá đè cỏ. Con dần biết sống với sự thật, tôn trọng sự thật, học cách sống tùy duyên thuận Pháp, sớm buông ra vướng chấp trước mọi sự.
Với ý thức về việc đốt cháy mà không tạo tác thêm, hoặc tốc độ đốt cháy lớn hơn tốc độ tạo tác thêm.
Kho hạt giống bất thiện trong tâm mới dần hao hụt... tiến tới sạch trơn.
Nhược bằng không dám đối diện, chấp nhận tiến trình đốt cháy, lo sợ và đè nén những mầm mống vô minh trong tàng thức, nó nằm ở đấy cấu kết lại và gây ung nhọt, lâu ngày thành ung thư lây lan, hủy hoại khắp cùng. Vô minh chẳng giảm mà còn tăng biết bao giờ cho đến ngày sạch trơn?
Thật nguy hại khi đi ngược dòng Pháp (thuận dòng thế gian).
Biết vậy nên con thả lỏng... để thấy nó sinh - diệt. Củi đốt cháy thành lửa, lửa phải cháy thì củi mới thành tro bụi, sẽ đến lúc lửa tự lịm tắt và cuối cùng củi chẳng còn, lửa chẳng còn, không còn gì cả.
Bao lâu không quan trọng mà ngay bây giờ có đủ dũng cảm, đủ sáng suốt để biết mình trong mỗi "bước đi".
Con cảm ơn vạn Pháp, cảm ơn mọi nhân duyên thuận, nghịch trong đời đang không ngừng giúp đỡ con, cho những tiến trình đốt cháy vô minh trong con được thực hiện.
Con biết ơn Tam Bảo!
Con biết ơn Thầy!
Con kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe.
Con: Thanh Tịnh Từ

Xem Câu Trả Lời »