loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 237 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'buông'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 02-01-2016

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, cho con xin cám ơn Thầy và bạn hữu đã nhiệt tình chia sẻ về cái âm thanh phát sanh lên từ trong người con, con cũng đang quan sát thêm coi đó là gì, con thử nằm nghiêng bên trái bên phải và nằm ngửa, rồi con cũng dán thuốc dán thử nhưng nó vẫn kêu. Tối qua con dùng thử thuốc ngủ thì lúc đầu nó cũng kêu rẹt rẹt, sau khi thuốc thấm thì con ngủ quên không nghe nữa, chỉ nghe khi gần đi vào giấc ngủ. Con quan sát tâm coi có sợ không thì con thấy không sợ. Một lần con xin cám ơn Thầy rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-12-2015

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, Trước đây con tu tập theo các lời chỉ dẫn của thầy: Con thường thận trọng, chú tâm quan sát nơi thân, thọ, tâm, pháp. Con đã đạt được an lạc và hạhh phúc chân thật. Tuy nhiên, 6 tháng trước con bị bệnh thần kinh (rối loạn cảm xúc lưỡng cực). Việc này làm cho con mất đi an lạc và hạhh phúc trước đây. Con hiện giờ trong tình trạng luôn căng thẳng, tâm bị ì ra, không linh hoạt, làm việc kém hiệu quả. Con đã đi bác sĩ điều trị 6 tháng rồi nhưng không thấy kết quả. Con hỏi thầy có cách nào giúp con vượt qua tình trạng này không? Con thành kính mang ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-10-2015

Câu hỏi:

Bạch thầy, con xin kính chúc sức khoẻ thầy cùng chư Tăng. Con là Phật tử theo Bắc truyền Tịnh độ. Có nhiều vấn đề con vẫn thắc mắc trong tâm trí như tụng kinh, niệm Phật, trì chú,... chỉ làm tâm con an định lại, nhưng chưa giải quyết được những vấn đề nội tại trên đường tu tập. Sau nhiều hiểu lầm, con đã tìm hiểu thêm về Đạo Phật Nam Truyền. Được đọc các bài viết của thầy trên trang web trungtamhotong.org con rất hoan hỷ thấu hiểu được chánh pháp theo Phật giáo nguyên thuỷ. Con được sự truyền dạy những bước cơ bản cần thực hành như Bố thí, Giữ giới, Tham thiền. Con đang từng bước hành trì pháp Phật. <p>

Con có 1 thắc mắc nhỏ xin hỏi thầy. Đầu óc và trí tuệ con chậm tiến làm con hạn chế trong việc nghe và hiểu Pháp, việc học tập và lao động ngoài đời cũng bị hạn chế. Con thường mất tập trung và bị những chướng ngại trong việc học tập và lao động, mọi người xung quanh con chê cười và thương hại, đến giờ con cảm thấy khá tự ti. Làm sao con có thể tập trung và khai mở được trí tuệ như một Phật tử đã viết trong Hỏi đáp: "Thưa Thầy, con cảm ơn Thầy đã chỉ dạy cho con cách buông xả trong việc học hiệu quả. Nhờ ứng dụng cách buông xả và chú tâm trong việc học, mà chỉ trong 5 ngày con đã học xong một cuốn sách rất dày 600 trang và làm nhiều bài tập rất khó nữa..."

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-10-2015

Câu hỏi:

Kính bạch thầy! Xin Thầy giúp con phân biệt Tâm buông xả và Tâm xả. Con cảm ơn Thầy ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-09-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con là giáo viên và hiện giờ cũng đang là sinh viên. Trong quá trình học tập, con nhận thấy mình đang cố gắng tích lũy kiến thức không ngừng. Và sau này khi ra trường, con lại trở thành người giúp sinh viên tích lũy kiến thức, kỹ năng. Nếu không có đủ kiến thức và kỹ năng thì không thể hoàn thành chương trình, không lấy được văn bằng và không tìm được công việc tốt. Như Thầy thấy đó, xã hội bây giờ hầu như ở đâu cũng đòi hỏi tích lũy - cái này hay cái khác. Con cảm thấy mình đang bị kẹt giữa hai thái độ sống đối nghịch nhau, đó là tích lũy và từ bỏ, và con chỉ có thể chọn một trong hai. Nhờ lời dạy của Thầy, con hình dung được cái đẹp của sự từ bỏ, nhưng nếu chọn cách từ bỏ thì chắc là con không thể sống cuộc sống thế tục bình thường trong xã hội. Thưa Thầy, con nên giải quyết vấn đề này như thế nào? Có phải con bị kẹt vào lý luận không? Đối với con, câu hỏi này rất thật. Hiện giờ, con đang viết luận văn, và con đối mặt với câu hỏi này hầu như mỗi ngày, vì như Thầy biết, khi viết luận văn, con phải thu thập và trình bày sự hiểu biết của mình. <p>

Ngoài ra, nếu không có tâm mong cầu tích lũy kiến thức thì việc học kinh điển sẽ diễn ra như thế nào? Xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con. Con cảm ơn Thầy rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-09-2015

Câu hỏi:

Đôi khi con ngồi hoặc nằm thờ ơ, sự suy nghĩ về quá khứ hay tương lai hầu như không có, chỉ biết nhìn với sự trống rỗng. Con rơi vào trường hợp này vài lần rồi, nhưng mỗi lần như vậy chỉ được vài phút. Con không biết con có rơi vào trầm cảm hay trạng thái đó là gì con không hiểu. Kính xin thầy nhắc nhở và cho con lời khuyên. Con kính tri ân thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-09-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con xin được hỏi.
Khi ngồi xuống nhắm mắt lại và thư giãn. Con không dụng tâm làm gì, thì tâm liền biết các ý niệm, khi các ý niệm lặng xuống thì nó liền biết đến toàn thân đang ngồi và cảm nhân toàn bộ hơi thở (cảm nhận thấy cả phòng xẹp và hơi thở vào ra ở mũi). Trên thân có cảm thọ gì thì nó biết. <p>

1) Nhưng thưa thầy tâm cứ biết hết tâm niệm rồi chuyển sang cảm thọ, rồi chuyển sang hơi thở, nó cứ chuyển hết đề mục này sang đề mục khác. Như vậy con có nên dụng ý, đặt tâm theo dõi từng đề mục một, quan sát 1 đề mục từ lúc sanh ra cho đến lúc diệt thì mới để tâm tự nhiên chuyển sang đề mục khác? <p>

2) Khi ngồi như vậy một thời gian có lúc tâm thiếu tỉnh giác, nó không biết rõ thân tâm, con liền để tâm vào phòng xẹp ở bụng một lúc cho tâm biết rõ, sau đó thư giãn và bỏ đi sự hướng tâm để tâm tự nhiên. Con tập như vậy có đúng không ạ? <p>
Con xin cúi đầu đảnh lễ, cảm ơn Thầy !

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-06-2015

Câu hỏi:

Bạch Thầy, trước đây con nghe băng giảng của thầy thì con quên hết, nhưng về sau khi nghe giảng con chú tâm chánh niệm trong lúc nghe giảng hơn, con cảm thấy rằng con lại nhớ những lời thầy dạy kỹ hơn. Hoặc trong lúc con học tập, hay con làm việc gì trong chánh niệm biết ngay trong hiện tại, con cảm thấy an ổn rất nhiều, ghi nhớ bài học sâu hơn. Khi con ngồi thiền định, con có một cảm giác tâm con muốn vào định nhưng con cũng cảm giác có một cái gì đó cản trở, con không biết vì sao. Thầy dạy con buông xả nhưng con không biết con phải buông xả làm sao, có phải chăng cái ngã đã vướng vào con không buông xả được, con xin thầy giải mối nghi cho con. Con kính tri ân Thầy. Con kính vấn an sức khỏe thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-05-2015

Câu hỏi:

Dạ kính thưa Thầy, khi con tập buông xả thì con vẫn còn nhìn thấy tâm lăng xăng và sự khó chịu của thân (vì con bệnh nhiều nên sự khó chịu của thân vẫn còn), con vẫn xem sự khó chịu đó như nó đang là. Như vậy sự buông xả đó có đúng không thưa Thầy? Vì con có nghe Thầy dạy khi buông xả thì thân tâm phải nghĩ ngơi hoàn toàn. Nhưng vì thân con thường bệnh nên sự đau và khó chịu của thân vẫn còn cho nên con phải theo dõi cái đau đó như nó đang là, còn tâm thì vẫn lăng xăng tạo tác nên con cũng theo dõi sự lăng xăng tạo tác của tâm. Như vậy là con chưa thật sự buông xả phải không Thầy? Con xin cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-01-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Quả thật đời là bể khổ. Con thấy rất khổ thưa thầy! Con đã vẫy vùng trong bể khổ đó, con mong muốn thoát ra và càng vùng vẫy con càng bế tắc. Con chính là người vợ có chồng không chung thủy mà dạo trước con đã xin thầy chỉ dạy. Từ dạo đó đến nay cũng đã hơn một năm con biết chồng phản bội mà vẫn không nói gì cho chồng biết. Con vẫn âm thầm sống trong đau khổ, tìm Đạo để mong thoát khỏi nghiệp trần. Đúng là con không làm gì để chồng biết rằng con đã biết chuyện nhưng chính việc con chịu đựng một mình cộng thêm cái việc con muốn học Đạo để giác ngộ để thoát khổ lại càng khiến con đau khổ hơn. Con muốn sống tùy duyên thuận pháp xem mọi sự đến đi vô ngại nhưng khó quá thưa thầy! <p>
Cho đến hôm nay chồng con còn có con riêng với người khác thì đến lúc này sự kiên nhẫn nơi con hình như hết chịu nổi rồi. Giờ con thực sự thấy mình rất khổ tâm và bế tắc. Đến giờ phút này chồng con vẫn không biết rằng con đã biết mọi chuyện. Mấy ngày nay con cố gắng quan sát thân tâm nhưng thật khó. Đầu óc con lúc nào cũng vang lên một câu hỏi: Phải làm gì đây trong lúc này cho hợp tình hợp lí nhất? Con nghĩ nếu con sống cho riêng mình thì con rất muốn bỏ con người bội bạc ấy. Thực ra giờ đây trong con không còn tôn trọng anh ấy nữa mặc dù bên ngoài con vẫn cư xử bình thường. Không phải con sống giả tạo nhưng nếu không như vậy gia đình bất hòa lúc đó người thiệt thòi nhất chính là những đứa con của con. Con đã tự nói với mình hãy coi như mình đã chết, hi sinh cuộc sống này vì những đứa con của con. Nhưng thực sự con rất đau khổ thầy ạ. Con biết khổ đau là liều thuốc đắng kì diệu giúp con giác ngộ nhưng hình như nghiệp của con nặng quá, con thấy mình thật kiệt sức lúc này. Con phải làm gì lúc này để đi đúng con đường chánh pháp thưa thầy? Con cúi đầu xin thầy từ bi cho con một lờì khuyên để con có thêm nghị lực vượt qua kiếp nạn này. <p.

Con cảm ơn thầy nhiều lắm và cầu mong thầy thân tâm thường an lạc!

Xem Câu Trả Lời »