loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 394 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'vô ngã, bản ngã & đại ngã'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 10-10-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy, có thể con chưa được học nhiều nên hỏi những câu chưa tới.
Nhưng con mong được giải đáp vì con tìm thấy mình đâu đó trong từng bài giảng của Thầy.
Tùy duyên con được trả lời câu nào trước, vài câu hay tất cả. Tùy duyên thôi ạ.

Con tự mô tả mình:
Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không dùng các chất say. Ngũ giới này con biết đọc từ nhỏ và cũng không phạm.
Tham sân si: trước hết là có sân, sân đây là nhất định không chịu nhìn thấy, không chịu nghe thấy, không hiếu lễ.
Ba và mẹ con ở trong chùa, nhưng con không theo cái cách luôn nóng giận chửi mắng miệt thị người khác của ba; không cảm thấy luôn cần tiền, nhiều tiền để làm phước lớn tích tụ về sau theo cách của mẹ.
Con không ham muốn sở hữu tài sản, nhà cửa, cũng không mong có nhiều tiền, nhiều phước. Con biết đủ và cũng dạy các con biết đủ, không so sánh, đua đòi.
Cơn bão Chanchu năm nào một người phụ nữ vừa mất chồng vừa mất hai con trai đi biển, con hiểu những điều dù kinh khủng đến đâu cũng có thể xảy ra nên không ngạc nhiện, không hốt hoảng với bất cứ chuyện gì.
Con không còn khóc hu hu, mà cũng không cười ha hả, không thấy vui khi phải mừng sinh nhật, mừng cưới, mừng thọ…

Con đã sống khá bình yên, đơn giản. Cuộc sống khiến bạn bè yêu quý và ngưỡng mộ cho đến…
3 năm trước, ông về ở chung, mọi sinh hoạt đảo lộn, tình cảm gia đình xáo trộn.
Ông xem TV, ông nghe nhạc, ông nằm, ông ăn, ông uống theo cách của riêng ông, tự chủ, độc lập, không có ý hại ai, nhưng cũng không quan tâm đã ảnh hưởng không tốt gì đến con cháu trong nhà. Ông xem phim dài nhiều tập (tình cảm xã hội Đài Loan) trên TV sáng trưa chiều tối, bất kể các cháu nhỏ, ông tưới cây khi đến giờ bất kể trời vừa mưa hay sắp mưa. Ông bình tĩnh, chú tâm trong sinh hoạt của mình, không giận ai, gương nhẫn, như Phật, như lời giảng của Thầy
Vậy mà, con không muốn nhìn thấy, không muốn nghe thấy, từng ngày, hơn 3 năm nay. Và con không muốn về nhà.
Con biết mình bất hiếu với người lớn, với chồng, với con và với bản thân mình.
Thầy đã giảng Pháp là có sãn trong mỗi người và như nhau.
Khác nhau ở mỗi người ở cái bản ngã do mình tự dựng nên.
Người khác vui vẻ, kính trọng cha mẹ.
Con cứ phản ứng với những điều con không chiều được người lớn.
Phản ứng tiêu cực, không muốn nhìn, không muốn nghe, không làm gương cho con cái.
Không muốn đối diện, không thể thay đổi. Chỉ biết trốn tránh, không gặp mọi người thì không còn đối mặt với những thứ không muốn.
Con biết phải buông, nhưng chưa thể buông, hoặc không biết cách buông. Nên còn phải trốn né sự gặp.

Thậm chí khi con hiểu ra ông là Phật trong nhà con vẫn không muốn nhìn thấy ông, không muốn nghe bất cứ âm thanh nào của ông (tiếng nước, tiếng chén, tiếng ly, tiếng ghế, tiếng cửa…)

Cách con trốn người vẫn là cách dễ chịu nhất cho con lúc này, cho dù con biết nó sai. Còn đúng thì con chưa làm được.
Bảo con thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe, không sân, con chưa làm được.

Con biết mình không muốn nhiều thứ, và con biết thêm “không muốn” này không muốn kia không muốn nọ của mình cũng là một dạng ham muốn, ham muốn cái không.
Không muốn nghe, không muốn thấy cũng khổ như muốn nghe, muốn thấy.
Ngay cả mong muốn được bình an cũng là một mong muốn mệt mỏi rồi.
Con mong được nghe lời dạy bảo.
Kính thư.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-10-2016

Câu hỏi:

Dạ con kính chào Thầy ạ,
Chiều nay khi kết thúc khóa giảng thứ 16 ở chùa mình lòng con rất buồn ạ, như có điều gì đó cứ luyến tiếc mãi trong con, con đã ngồi thẩn thờ ở trước sân chùa khá lâu. Dù trong lòng con có muôn vàn câu hỏi về Đạo nhưng sao chẳng biết chưa lần nào con mạnh dạn hỏi được trong suốt 10 buổi giảng qua. Con thật sự tri ân Thầy rất nhiều, nếu không may mắn được nghe những bài giảng của Thầy chắc giờ này có lẽ con vẫn không hề biết mình đang lạc lối từ tiểu ngã đến đại ngã, lạc vào cái ảo tưởng xa vời mà cứ ngỡ đó là con đường Chánh Pháp. Con thật sự cảm ơn Thầy về rất nhiều điều quý giá mà Thầy đã dạy cho con và mọi người. Con chúc Thầy luôn mạnh khỏe ạ!
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-10-2016

Câu hỏi:

Bạch Thầy,
Con chúc Thầy sức khỏe. Thưa Thầy con có câu hỏi nhờ thầy giúp đỡ: Vọng tưởng có phải là tướng của tâm không ạ.
Con chân thành cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-09-2016

Câu hỏi:

Thầy ơi, con rất hoan hỷ khi nhận được câu trả lời của Thầy. Nhưng con đối với khái niệm đại ngã còn mơ hồ, con tìm hiểu thì thấy có nhiều định nghĩa khác nhau. Con thì hiểu đại ngã là cái "ta" lớn, tự mãn và tự cho mình bao trùm tất cả. Con không biết nó có vi tế hơn không hay con hiểu chưa đúng. Con vô minh mong Thầy chỉ dạy cho con được rõ ạ. Con xin cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-09-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con xin chia sẻ một chút trải nghiệm của mình ạ. Giữa không gian rộng lớn vô cùng này, chỉ khi nào ta tự sa chân vào chiếc hộp nhỏ bé (của bản ngã, cái "ta") thì phiền não, khổ đau mới phát sinh mà thôi. Ta không diệt bản ngã, chỉ là đừng tự chui vài chiếc hộp của nó nữa. Con chia sẻ hy vọng nó có ích và cũng để tự nhắc nhở mình tinh tấn. Con xin cảm ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-09-2016

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy.
Thưa thầy con xin trình pháp.
Thưa thầy gần đây con có đọc mấy bài đầu trong sách Thực tại hiện tiền. Trong quá trình đọc sách ở phần 18 giới, ngũ uẩn,… con nhận ra được nhiều vấn đề nơi mình. Các thuật ngữ chuyên môn làm con rắc rối chút ít. Trong lúc buông xả thư giãn con nhận ra có một ngôi nhà tỉnh thức bên trong. Cái mà trước giờ con tưởng là con thực ra chỉ là một vị khách ở đâu đó đến chơi trong ngôi nhà này. Vị khách này nói năng, tính toán, suy nghĩ lung tung…
Đến tối con nghe thêm bài giảng của thầy về đề tài ứng xử với pháp ở khóa thiền thứ 8. Trong lúc nghe con nhận ra điều thầy giảng đúng như tâm con đang là và tâm con liền bừng sáng. Vậy là con đã tìm về ngôi nhà chánh niệm tỉnh giác và sống trong ngôi nhà này. Thầy dạy: nếu nhận ra được thì cứ sống với điều mình thấy. Con hiểu ra được vô minh. Vô minh khác bản ngã, vô minh là khi tánh biết chưa được thắp sáng. Cho nên vô minh chỉ là đối ngược lại với minh chứ vô minh không tạo tác như bản ngã. Phòng tối là vô minh, khi thắp đèn lên thì hết bóng tối, hết vô minh. Còn bản ngã chính là vị khách không mời mà tới. Lúc đầu con thấy vị khách này nói năng, tính toán, suy nghĩ, thuyết giảng … rất hay sau đó con chú tâm vào vị khách này và con nhận ra là mình liền tin tưởng, phó thác mọi thứ cho vị khách này và con nhận ra trước đây mình chính là vị khách này. Con liền buông ra quan sát vị khách phản ứng được một lát thì vị khách lặng mất và con trở về nhà.
Đúng như thầy đã dạy tu là không làm gì cả. Trả pháp lại cho pháp. Trả tâm lại cho tâm. Tâm, pháp tự vận hành. Con đã phần nào lãnh hội được mục đích thực sự thầy muốn chỉ bày cho chúng con.
Con cám ơn thầy đã khai thị và đọc trình pháp của con. Con chúc thầy luôn mạnh khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-09-2016

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy,
Con có 1 câu hỏi ạ.
Đó là khi nhẫn nại thì có phải là cần đến nỗ lực của bản ngã không ạ?
Hoặc khi tâm quá dao động mà mình dùng pháp hỗ trợ niệm ân đức Phật, thì khi niệm cũng cần đến nỗ lực của bản ngã?
Con cảm ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-09-2016

Câu hỏi:

Bạch Thầy,
Trong quá trình con sống và trải nghiệm, con thấy đầu tiên là con đi theo cái bản ngã, nhưng tới một lúc con lại học chữ buông. Buông ở đây là buông cái thái độ của tâm thôi chứ không phải buông cái gì cả. Thầy cho con hỏi, nếu không đi qua giai đoạn cái bản ngã mà buông sớm quá có tốt không ạ? Con hỏi điều này cho em con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-08-2016

Câu hỏi:

Con cảm ơn Thầy rất nhiều vì đã cho con câu trả lời lần trước. Câu trả lời của Thầy làm con nhận ra mình vẫn chưa dám nhìn thẳng vào sự thật rằng từ trước đến giờ mình đang đặt niềm tin vào một thứ tình cảm, cảm xúc mà mình cứ nghĩ nó là chắc chắn và trường tồn. Mình đang cố bảo vệ cho cái tôi của mình (rằng mình không thể sai). Con không muốn dứt vì con vẫn đang bị lệ thuộc quá nhiều vào nó thế nên con tìm mọi cách để biện minh cho nó. Và sau đó bất chấp lấy cái lý tưởng cao đẹp ra để thuyết phục mình và nâng mình lên rằng mình bao dung thế này thế nọ để mình quên đi cái tôi ngu dốt đó. Đôi lúc thấy cái tôi của mình nó thật yếu đuối, cứng đầu và ngu dốt thật Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 20-08-2016

Câu hỏi:

Bạch thầy.
Con có có câu hỏi nhờ thầy giúp đỡ.
Mỗi khi thấy một sinh linh bị con người giết (heo, gà,...), con quan sát thấy tâm con khởi lên cảm giác khó chịu, đau, sợ sợ.
Con muốn hỏi rằng, tâm này có phải là một dạng sân trong con không ạ? (Nếu là sân thì tâm này có phải là tướng do duyên sinh hay do ngã sinh ạ?)
Con chân thành cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »