loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1797 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 12-02-2019

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy,
Đầu năm con kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe để trụ thế dài lâu ạ. Con trải qua thời gian thực tập nay có cái thấy mới, nên kính mong thầy góp ý cho con:

Con bây giờ hiểu ra tại sao khi Ngài Huệ Khả trình pháp chỉ lễ ba lễ, vì ngay khi lễ là trình "cái đang là", "thực tại hiện tiền", giống như con hôm kia có đạp xe tập thể dục tối, thì suy tư nhiều việc bỗng nghe tiếng đốt pháo, giật mình nên tâm tư tự vắng lặng, quay lại với việc đạp xe, trong thấy chỉ thấy, con lúc này cũng như lúc Ngài Huệ Khả trình pháp, hay chỗ mà Đức Phật hằng sống và hiển thị qua đi đứng nằm ngồi ạ. Tuy nhiên, con thì tầm không lâu sau thì cái trong sáng bị che mờ bởi ngã, nhân, chúng sanh, thọ giả. Trong một ngày, con cũng nhiều lần vắng lặng hết ngã, rồi lại bị che, cứ như thế lập đi lập lại ạ. Con khi che lấp thì thấy che lấp, khi trong sáng thì thấy trong sáng, khi chán thấy chán, khi buồn thấy buồn, thậm chí có lúc trong con có cả ý tiêu cực tự tử, con cũng thấy ý tiêu cực tự tử, và khi vui con thấy vui. Dạ con thực hành như vậy có đúng không ạ? Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.
Kính,
Con. T.A.T

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-02-2019

Câu hỏi:

Con chào Thầy. Con biết Thầy tuổi cao nhưng vẫn dành thời gian, sức khỏe để dạy dỗ chúng con, ban tặng sự kiên nhẫn của mình với tất cả loại người, với tất cả mọi chuyện, như thế để thấy rằng lòng từ bi với chúng con là vô bờ bến. Con xin năm vóc kính lễ Thầy. Khi con thực tập thường có 2 trạng thái tâm xuất hiện nhưng con k biết cái nào mới là chánh niệm: trạng thái tâm thứ nhất là có một tâm rỗng đang quan sát tất cả dù đang nghe thấy nhưng vẫn cảm nhận đc thân thể đang trong tư thế gì hay đang có cảm giác như thế nào....trạng thái tâm thứ 2 là đồng nhất tất cả thấy, nghe, cảm giác ngay đây là mình, tâm và đối cảnh là một chứ k có tâm quan sát như trạng thái đầu tiên. Ở trạng thái đầu tiên con dễ dàng xem cái tâm đang quan sát đó là mình và giống như là ngã là nơi trú ngụ an toàn êm ấm vì nó k phải là các cảm giác đau đớn ở thân, k phải cảnh, k phải âm thanh, nó rỗng lặng định tĩnh... Trạng thái tâm thứ 2 k có tâm quan sát, mà đồng nhất với cảnh, âm thanh, cảm giác nó thường mang lại niềm vui nhẹ nhàng. Xin thầy chỉ dẫn cho con ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-02-2019

Câu hỏi:

Thưa thầy, tối qua con trải qua một cơn đau đầu dữ dội, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, trong lúc đau bệnh vật vã cả đêm chỉ có một mình và thấy rõ chẳng ai giúp được mình thật tội.

Lúc đó con không còn kiểm soát được tâm trí và cơ thể mình bởi đã quá đổ bệnh, một ý muốn dẫn dắt cuộc đời con và mang đến biết bao khổ đau. Ý muốn ngừng hết mọi ý muốn, ý muốn mình có thể buông ra, ý muốn để mọi thứ tự nhiên (mọi thứ tự nhiên thì đâu ai có quyền "đặt để" điều gì), ý muốn được tự do khỏi mọi ràng buộc, ý muốn chạy trốn và phủ nhận ý muốn, những tầng tầng lớp lớp đan chồng lên nhau làm con thấy dây thần kinh của mình sắp đứt. Dù trong lúc đau đến không thể chịu thêm một giây nào nữa, thì cơn đau đó chưa là gì so với nỗi bấn loạn trong tâm trí con, giống như một người muốn thoát khỏi nhà tù, nhưng bên trên bên dưới, bên trong bên ngoài dù giãy giụa đến đâu cũng chỉ va mình vào vách tường của tâm trí. Bởi vì tâm trí đâu có thể thoát khỏi tâm trí, cái muốn thoát khỏi đó là tâm trí, là ý muốn còn gì. Trong lúc cùng cực nhất ấy, dù có thấy ra điều đó đi nữa, ý muốn vẫn sống trong con như một sinh vật bất tử.

Sáng ra cơn đau đầu của con đã nhẹ như chưa từng có và con lại trở lại chính mình với những lo toan vụn vặt tầm thường của cuộc sống, chứ chẳng như trong sách con hay đọc được, sau một cơn khủng hoảng nào đó bỗng dưng "giác ngộ", thấy mọi mọi sự long lanh lấp lánh. Mơ tưởng đến điều đã xảy ra với người khác, mơ tưởng mình cũng được vào cửa, được thấy pháp, những mơ tưởng lẩn khuất ấy con thường chẳng dám thừa nhận với chính mình, tất cả chúng đã khiến con khắc khoải nhiều rồi. Con mệt vì ý muốn của con lắm, thật sự rất mệt...

Con cảm ơn thầy đã dành thời gian đọc ạ. Con không muốn lấy lời thầy để xây nên một mục đích hay con đường nào cho tâm trí con nữa, nếu thầy hiểu và vì từ bi mà không kết tội con thì cũng đã quá may mắn cho con, chỉ là con không biết mọi thứ rồi sẽ đi về đâu đây khi giờ đây trong con tràn ngập cảm giác vô nghĩa và một vài ý muốn cứ nảy sinh như chọc tức con?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-02-2019

Câu hỏi:

Con chào thầy ạ.
Con thấy như sau: Khi thất niệm bất giác thì sẽ có đau khổ, nó nhắc nhở mình trở về thực tại, cảm nhận nó. Mình trở về thì không sao nữa.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-02-2019

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy.
Đầu năm mới con xin chúc thầy có nhiều sức khỏe, thân tâm thường lạc.
Con là Phật tử ở nước ngoài và đã gọi điện cho thầy cách đây một tuần xin thầy cho ý kiến về quyết định tình yêu của gia đình con.
Thầy ơi, qua sự việc này con thấy được Pháp vận hành thế nào, con cảm thấy vô cùng biết ơn Chư Phật mà cụ thể qua sự truyền cảm của thầy đến với hàng đệ tử chúng con.
Hôm trước con hỏi thầy về quyết định của con "rời người chồng hiện tại và đến với một người đàn ông khác mà con cho là tâm đầu ý hợp". Sau khi trình hết tất cả những nhận thức của con qua sự việc và ý kiến thầy cho con là việc rời chồng của con là đúng và quyết định thứ hai là đến với người đàn ông khác thì thầy đã kể cho con nghe một câu chuyện của một vị Phật tử khác tương tự. Lúc đó con hiểu lắm thầy ạ và con biết quyết định của con như thế nào với người đàn ông mới "tất cả đều là do ái dục bản ngã vẽ nên".
Thầy ơi nhưng không phải vậy! Khi con nói chuyện với thầy, con thấy như vậy nhưng khi kết thúc cuộc nói chuyện, bản ngã của con lại vẽ ra bánh vẽ mới mà nó thúc giục con phải làm theo nó, thỉnh thoảng con vẫn nhận ra điều đó và tự hỏi như vậy có phải đang làm theo bản ngã ái dục không? Nhưng nó thật vi tế thầy ạ, mọi bánh vẽ nó vẽ đủ thứ làm con quên hết tánh biết và con vẫn cứ ở trong tình trạng si mê đó. Thế là nhân sự việc con với người bạn trai mới nói chuyện qua lại trên tin nhắn thôi thầy ạ, con thấy anh ấy có một quan điểm sống không đúng tốt và con nhẹ nhàng góp ý và ngay lập tức bị anh ấy phẫn nộ. Thầy ơi lúc này con mới tỉnh thầy ạ tất cả đều là ảo tướng của mình vẽ nên và ngay lập tức con nhìn nhận toàn bộ sự việc con cảm thấy thú vị vô cùng. Con nhận ra con đường đi của bản ngã, ái dục quá vi tế thầy ạ. Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Và con xin nói thêm về việc chồng của con sau khi con đề xuất với anh là sẽ ly hôn trong những ngày đó. Con thấy anh ấy quá tội nghiệp thầy ạ, đau khổ tột độ! Anh van xin con hãy ở lại nhưng con nhìn thấy ngay lúc đó anh ta chỉ bị đau khổ khi bị mất mát gì thôi chứ anh vẫn chưa hiểu hết bản chất anh nhìn nhận sự việc như thế nào và con đã nói cho hiểu về cái khổ của con người. Chính ngay lúc cái khổ nhất cũng là lúc con người đi vào đạo, vào chân lý và mấy hôm nay con thấy chồng con đã thay đổi hoàn toàn.
Con cảm ơn thầy rất nhiều qua những gì con học được từ những bài giảng của Thầy, nó thâm sâu quá thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-02-2019

Câu hỏi:

Năm mới con kính chúc Thầy pháp thể khinh an ạ.
Con có duyên lành, phước báu rất lớn được biết đến Thầy và nghe Thầy giảng pháp từ tổng thể đến chi tiết, từ chi tiết đến tổng thể một cách rõ ràng, súc tích, giản dị nhưng cũng vô cùng thậm thâm mà con cảm nhận được. Con thấy điều cốt lõi bậc nhất là khi đã biết được đường về rồi thì con cần can đảm, can đảm một cách vô song vui sống một cách độc lập nhất, trọn ven nhất, tự nhiên nhất với thực tại thân, thọ, tâm, pháp, mọi sự, mọi vật đang là, còn mọi cái khác đều là thứ yếu. Khi cánh cửa khó nhất, lớn nhất này được mở toang ra thì mọi cánh cửa thiện pháp khác sẽ tự mở như một hệ quả tất yếu mà ta không cần mong cầu thì nó vẫn xẩy ra.
Dạ thưa Thầy cảm nhận về đạo vị của con như vậy kính trình Thầy chỉ dẫn thêm ạ.
Con: Chân Minh Đạo.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-02-2019

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,

Con xin thưa đến Thầy và chia sẻ với mọi người về trải nghiệm của con với việc Thiền định.
Lúc còn được ở chùa làm công quả, mỗi sáng sớm con vẫn thường lên chánh điện tụng kinh và có một ít thời gian để ngồi thiền. Con không để ý lắm đến các phương pháp thiền định thế nào, chỉ ngồi nhẹ nhàng thư giãn thì tự dưng cảm nhận một trạng thái khác hẳn bình thường, đó là con được bao bọc bởi một vòng tròn không nhìn thấy được nhưng vẫn biết rất rõ là có nó, con thấy dễ chịu và an toàn cực kỳ. Rồi khi mọi người đứng dậy dọn dẹp vật dụng con vẫn nghe biết rành mạch nhưng lại lưu luyến cảm giác đó và phải dứt khoát thoát ra con mới tỉnh lại được.

Hôm sau con lại lên và cũng ngồi thiền cùng mọi người, nhưng bỗng nhiên con nghe tiếng tách của chiếc lá lìa cành và rơi xuống chạm đất, con chợt nhận ra cả vũ trụ này đang vận hành còn con thì đang cố nhốt mình trong một điều không thực thế này, vậy là con đứng dậy đi ra lấy chổi quét sân.

Con từng uống bia rượu và nhận thấy lúc uống với số lượng vừa đủ nào đấy thì sẽ có trạng thái ngưng bặt suy nghĩ, đầu óc nhẹ tênh rất sảng khoái, điều này cũng như việc dùng các chất kích thích hay có tác động khác từ bên ngoài hoặc các phương pháp tự kỷ ám thị, nó nguy hại vì sự phụ thuộc và thường sẽ đi xa hơn với hậu quả khôn lường vì bản chất vẫn là tạo ra cái tưởng để đánh lừa thực tế chứ không giải quyết được trực tiếp vấn đề.
Dạ đầu xuân mới con xin phép được thưa chuyện dong dài và xin được nghe Thầy chỉ dạy.
Con cảm tạ Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-02-2019

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Con mới biết và nghe được đến khoảng 100 bài giảng của thầy, trong số 422 bài trên Usb mà sau lần gặp được Thầy, con đã thỉnh từ chùa Bửu long.
Con định nghe thêm nữa thì mới thư cho Thầy kể về cảm nhận của con về Thầy, nhưng dường như con không thể chờ thêm được nữa, mà ngay trong ngày mồng 1 tết này, con phải nói ra điều con hằng muốn nói với Thầy mỗi khi nghe xong một bài pháp của Thầy.
Kính bạch Thầy, con là 1 kỹ sư xây dựng thực hành, được 30 năm trong nghề. Về khía cạnh nào đó, con đã hiểu và thực hành và trình bày được điều con thấy ra một số vấn đề kỹ thuật trong ngành của mình. Con vẫn trên con đường thực hành và thấy ra về nó.
Chính điều thấy ra từ lý thuyết đến thực hành và triển khai thực hiện trong chính ngành nghề của mình, cho nên con tin là con thấy ra chính vị Thầy thực sự của mình qua các bài giảng pháp của Thầy.
Cũng như vậy, con mới hiểu được, Thầy là ai, sự thực chứng của Thầy thế nào mà sao Thầy trình bày được rõ ràng, từ chi tiết đến tổng thể, gãy gọn, xúc tích, trôi chảy, dễ hiểu, đời thường.... đến như vậy.
Con tin là con đã hiểu được sự “thấy ra” hay có thể nói được là “cấp độ” “chứng đắc” của Thầy.
Con muốn nói rằng, phước lớn của con là chẳng phải đi đâu, Miến điện, Srilanka, vào rừng sâu, hay với ai khác ..., mà vị Thầy đang ở rất gần, thân quen trong trong giọng nói, người đang truyền trao bằng chính sự thực hành của Người một cách rất “nguyên thuỷ” lời Phật Thích Ca dạy đến chúng con. Người Thầy đó chính là Thầy đấy Thầy ạ.
Con không biết có phạm vào khái niệm hoặc giới nào đó không, nhưng con vẫn “mong muốn” có được cơ hội gần gũi, học tập trực tiếp từ Thầy, để không bỏ sót hoặc lãng phí thời gian còn lại của chính cuộc sống của con trong kiếp sống này và đặc biệt là thời gian Thầy còn đang tại thế đây.
Xin Chư thiên, Thiện thần ủng hộ ước muốn của con trong ngày sớm nhất.
Lời thư miên man không nói hết được lòng con, con tin tưởng chắc chắn với sự thông tuệ của Thầy, Thầy hiểu con!
Con kính mong Thầy khoẻ mạnh, thường trong từng sát na Niết bàn!
Con đã viết một mạch, không suy nghĩ thêm bớt gì hơn, nên con xin Thầy xá cho con những lời lẽ dường như ngã mạn này ạ. À, mà nếu Thầy có trách tội thì con cũng sẽ vui mừng vì con sẽ có thêm điều học nữa ạ.
Kính xin Thầy chỉ dạy cho con ạ.
Hà nội, 13:00, 5/2/2019, mồng 1 tết Kỷ Hợi
Kính thư Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-02-2019

Câu hỏi:

Thầy quí kính!
Năm mới con hướng tâm về Thầy, thành kính đảnh lễ Thầy với tất cả tấm lòng biết ơn của con. Nguyện cầu Tam Bảo gia hộ cho Thầy sức khỏe luôn khang kiện, Thầy mãi là nơi cho chúng con nương nhờ học hỏi.
Với con may mắn lớn nhất trong cuộc đời này không phải là được xuất gia mà là được nghe pháp thoại của Thầy, mỗi ngày được xem những câu trả lời đầy trí tuệ và từ bi của Thầy.
Nhìn một số huynh đệ xuất gia rồi thì cố học để lấy bằng cấp này, bằng cấp nọ hay cố gắng tu để tương lai được an lạc con thấy mình thật may mắn đã có duyên với pháp của Thầy để không đi vào lối mòn tìm cầu sở tri sở đắc của cái ta ảo tưởng.
Trở về soi sáng thực tại thân tâm cảnh đang là mới là cốt lõi của sự tu tập. Trước đây con hay mượn hơi thở để định tâm lại, để tâm ngày một an định, an lạc hơn nhưng nghe pháp thoại của Thầy con biết đó là đi vào con đường thiền định. Cảm nhận sự thở để trở về trọn vẹn với thực tại đang là, trở về thấy ra chính mình như mình đang là chứ không phải để tâm được định. Thấy ra thì tâm tự an, tự định. Một chút mắc mứu này nếu không có Thầy từ bi chỉ dạy thì con mãi lạc lối. Con ước mong ngày càng có nhiều người biết đến trang web này, được nghe pháp thoại của Thầy để biết nhìn lại chính mình, thấy ra thực tại đang là.
Con thành kính đảnh lễ Thầy – Vị Phật trong lòng con.
Kính Thầy luôn an khỏe
Tự tại thong dong Thiền
Nghe Thầy giảng nói cười
Là hạnh phúc của con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-01-2019

Câu hỏi:

Con xin kính chào Thầy.
Con xin trình pháp. Dạo gần đây con thấy tâm lúc nào cũng suy nghĩ lung tung y như con khỉ vậy, không lúc nào yên. Mỗi lần như vậy con đều quan sát xong ngưng suy nghĩ lung tung một chút thì lại y như cũ.
Và 4 ngày nay con ngủ cứ nằm mơ thấy những cảnh hoặc những người làm con tức giận, trong mơ con vẫn thấy tâm con quan sát cơn giận. Đêm thứ tư con lại thấy còn chút tâm tham ăn. Khi vừa tỉnh dậy là con phát hiện tánh xấu của con còn quá nhiều, mặc dù đời sống hàng ngày của con, con biết cái đúng cái sai mặt lợi mặt hại của sân hận và tham luyến, tất cả mọi thứ. Cũng may cho con là con luôn phát hiện cái tâm xấu trong con phát khởi thì ngay lúc tánh biết nói mình sai rồi, sai ở chỗ này chỗ kia.
Con có chút chia sẻ pháp mong Thầy dạy dỗ cho con.
Con chúc Thầy năm mới luôn mạnh khỏe.

Xem Câu Trả Lời »