loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1797 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 01-08-2012

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy ạ! Thầy dạo này có khoẻ không? Con xin trình lên Thầy một vài trải nghiệm gần đây của con về đạo và xin Thầy chỉ dạy thêm.<p>
Dạo này con ít nghiên cứu kinh điển, nhưng tâm con luôn sáng suốt, bình yên lạ kỳ. Con ít ngồi thiền như trước. Con chỉ sống với con người thật của mình trong đời sống hàng ngày và con nhìn vào cái cảm xúc của con: buồn biết buồn thì thật kì lạ, cái buồn tan biến. Và một điều con vui nữa là hình như con gần thấy được con đường giải thoát rồi Thầy ạ! Nó cứ lúc ẩn lúc hiện trước mắt con. Tâm con không còn ham muốn gì hết. Ngay cả ý muốn xuất gia cũng không còn vì trước đây con dùng cái "ta" để mà muốn đi tu giúp đời, nhưng bây giờ con tập sống ngay hiện tại và lúc đó tâm con không còn bị phân vân giữa việc tại gia hay xuất gia nữa Thầy ạ! Đó có phải là sống tùy duyên thuận pháp không Thầy? Tâm con rất bình an. Con có đi đúng đường không thưa Thầy? Bữa trước con nằm mơ thấy con ngồi chung với rất nhiều loài chim, bồ câu, chim cút. Không biết giấc mơ này có ý nghĩa gì không Thầy? Con rất mong Thầy thương và chỉ dạy cho con. Con thành kính cảm tạ Thầy. Kính chúc Thầy mãi mãi vui vẻ, là tấm gương sáng cho chúng con noi theo ạ. Con rất thích hỏi và thích cách dạy của Thầy bằng việc trả lời câu hỏi.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-07-2012

Câu hỏi:

Thưa thầy! Đêm qua khi con ngả lưng xuống giường, trong đầu con ngổn ngang bao chuyện vui buồn, con chợt nhớ lại câu nói thầy chia sẻ trong mục hỏi đáp: "An lạc để làm gì?" Và ngay lúc đó, chợt con thấy loé lên một câu hỏi trong đầu: "Thọ này là của ai?" Con liền nằm buông xả và thấy rõ các cảm thọ hơn, trên nền các cảm thọ đó, tâm khởi lên để nắm giữ, v.v.. Con thấy thêm được sự khổ, vô thường và vô ngã ngay nơi chính những thọ và tâm đó. Thầy ơi, dường như pháp vẫn âm thầm chỉ cho con thấy sự thật để con đến gần hơn với pháp. Thật là bình dị và diệu kỳ phải không thầy? Từ đây, bài học về cuộc sống mở rộng muôn trùng để con quay lại chính mình mà khám phá. Thầy ủng hộ con thầy nhé!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-07-2012

Câu hỏi:

Dạ, con kính thưa thầy cho con hỏi, con rơi vô trạng thái con không cần bất cứ gì và con thường nhớ lại những câu nói mà người khác nói làm con buồn. Kính mong thầy chỉ dạy cho con. <p>
Con xin cảm ơn thầy.<p>

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-07-2012

Câu hỏi:

Thưa Thầy cho con hỏi sau một thời gian quan sát tâm mình con nhận thấy rằng:<p>
1. Khi mọi thứ xung quanh con ồn ào nhất cũng là khi tâm con an định và trú tâm sâu nhất. Có đôi khi con còn cảm thấy nhức đầu. Đó có phải là do con dụng công quá mức hay còn bất mãn với mọi thứ xung quanh phải không thầy?<p>
2. Con thấy rằng hầu như mọi hành động thường ngày của mình đều là vì người khác. Mình cầu mong mình đẹp mà cái đẹp này là do người khác mang lại. Mình cầu mong thành công để được người khác cho mình là thành công. Tất cả mọi thứ đều là phụ thuộc vào người khác chứ có phải của mình và do mình đâu. Con nhớ Thầy nói chỉ có giải thoát trong các mối quan hệ chứ không có giải thoát cá nhân.<p>
3. Có nhiều lúc mình hành động một cách vô thức theo vô minh ái dục mà không hiểu tại sao mình lại làm vậy, vì cái gì? <p>
Con cám ơn Thầy và mong Thầy chỉ dạy cho con. <p>

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-06-2012

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con thấy cơn giận đến, con không còn nỗ lực để hòa nhã với nó, con không còn nỗ lực để đè nén nó, con cũng không thổi bùng nó, rồi con thấy nó đi. Con không phải là nó. Đây là một ví dụ trong tất cả sự việc xảy ra hằng ngày với con từ ngày đó. Con làm mọi việc mà không còn ái ngại, uể oải, hay tự biện hộ gì cả. Con không thấy mình là gỗ đá, trơ trơ... mà sao bình an lạ kỳ. Con thấy "an trong bất an", như Thầy hay nói, ở trong con. Con đã khóc khi nghĩ đến Thầy. <p>
Con kính xin đảnh lễ Thầy. Con xin tạ ơn sâu dày của Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-06-2012

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! con rất vui mừng khi được Thầy ghi nhận cách nhận thức của con đúng, dù chưa thật sự đúng hoàn toàn với những gì Thầy dạy. Đúng đó thưa Thầy! Sau khi nghe và thực hành theo những lời của Thầy chỉ dạy, con thấy sự tu học của con nhẹ nhàng an lạc hơn nhiều so với trước đây. Con tâm đắc nhất là bài “trọn vẹn với thực tại” của Thầy giảng trong khóa 10 này, con nghe đi nghe lại mãi, càng nghe con càng thấy thích. Con nghĩ, chỉ cần thực hành đúng với chừng đó của Thầy giảng thôi thì cũng đã an lạc giải thoát ngay kiếp sống hiện tại này rồi. Con thành kính tri ân Thầy đã khai mở tâm con sáng ra, giúp sự tu học con được thông suốt. Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-06-2012

Câu hỏi:

Kính Thưa Sư,
Con cám ơn Sư đã giải bày cho con về chánh niệm với hai câu hỏi ngày qua. Hôm nay, con xin nói về phương pháp quán chiếu mà con đang thực hành, nhờ Sư khai ngộ giúp con, để con có thể hiểu rõ vấn đề hơn.<p>
Trước đây, con thực hành bằng cách không cho tâm vọng tưởng lung tung. Khi con làm việc, đôi khi tâm con vọng tưởng, con liền nhận biết sự vọng tưởng đó, nó liền biến mất và con trở lại sự tập trung vào công việc. Con luyện tập theo phương pháp đó trong một thời gian dài; nhưng đôi lúc con bị vọng tưởng kéo theo trong một khoảng thời gian dài rồi sau đó con mới tỉnh giác. Gần đây, con thấy rằng tâm con rất vắng lặng, thanh tịnh. Lúc đầu con cố gắng giữ trạng thái đó trong suốt cuộc sống hằng ngày, thì con hay bị đau đầu, nặng nề ngay giữa trán. Sau đó con thay đổi bằng cách không tập trung tâm nhiều quá. Con để cho mọi thứ tự nhiên, thì con thấy rằng, đầu óc con nhẹ nhàng hơn, nhưng khi một vọng tưởng khởi lên, thì con nhận biết ngay và sau đó tâm lại trở về với trạng thái ban đầu. Đến lúc này thì con nhận thấy rằng, khi ta tiếp xúc với các đối tượng bên ngoài và bên trong tâm, tâm nhận biết các pháp ấy rất rõ ràng, nhưng nhờ quá trình luyện tập chánh niệm lâu ngày nên tâm không bị nó lôi cuốn và không có vọng tưởng khởi lên. Ví dụ như, con làm thành công một việc trong kinh doanh, con nhận thấy niềm vui đó, nhưng con không bị niềm vui đó lôi cuốn để vọng tưởng dẫn con đi tới chỗ vong thân, quên mất hiện tại. Và con thấy rằng, Tu Đạo chính là sửa tâm để không bị vọng tưởng, hình tướng trong tâm lôi cuốn, bởi vì trước đây chúng ta đã lầm tưởng những cái đó là thật. Cái chân thật nhất chính là sự thanh tịnh, trong sáng của tâm.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-06-2012

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Trong những bài giảng Thầy thường đem câu chuyện đức Phật dạy ông Bàhiya: "trong nghe chỉ là nghe, trong thấy chỉ là thấy..." Con nghe nhưng con chưa hiểu gì lắm, trưa nay sau giờ cúng quá đường thầy con bảo: "Ngày mai chúng ta thay đổi cách niệm Phật cho hay hơn." Sau khi nghe như vậy, con không nói gì nhưng tâm con phản ứng lại không hoan hỷ. Con nghĩ hồi giờ niệm sao thì niệm vậy, miễn sao mình có tâm thành kính thôi. Chỉ có vậy thôi mà trưa nay con không ngủ được, con nằm luôn nhớ lại lời Thầy giảng rồi con vơi đi. Chiều nay, sau giờ tụng kinh chiều, thầy con nói: "Tụng kinh Thủy sám quyển trung dài mệt ghê." Con nghe vậy con vô tư không có một phản ứng gì. Ngay lúc đó con nghĩ: “Tại sao hồi trưa một câu nói con lại nổi sân, chiều cũng một câu nói con vô tư không phản ứng gì?" Con liền hiểu rõ đúng là trong nghe chỉ là nghe thôi thì đâu có phiền não, tại mình xen vào cái tâm không đồng ý nên khổ như vậy. Nếu hàng ngày mình thường xuyên theo dõi và chỉnh đốn lại những thái độ hay nói đúng hơn là “nhận thức và hành vi” mà Thầy dạy thì mọi sự tốt đẹp biết bao và tâm được an vui nữa. Bạch Thầy, con nghĩ như vậy có đúng không? Con kính xin Thầy chỉ dạy cho con, con cám ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2012

Câu hỏi:

Thưa Thầy gần đây khi con thực hiện Chánh Niệm Tỉnh Giác thì con phát hiện ra rằng có điều gì đó thay đổi trong con. Lúc trước khi con theo dõi tâm khi có tham sân si khởi lên nhưng khi thực hiện Chánh Niệm của con rất yếu ớt còn bây giờ thì nó rất mạnh có thể chấm dứt được một cách dễ dàng để trở về với thực tại. Nhưng con không biết con thực hành vậy có đúng hay không vì đôi khi còn hay tập chú quá vào tâm đến nỗi con có thể rất ít bị tác động bên ngoài như âm nhạc, bạn bè trò chuyện có thế nói là con biết họ đang nói nhưng không chú ý họ nói gì. Có thể vì đó là các vấn đề mà con không quan tâm. Đồng thời con cảm thấy tâm con rất an tịnh khi chánh niệm như vậy. Con không còn chú ý nhiều tới người khác làm gì hay nói gì nữa vì con hiểu rằng mỗi người đều phải trải qua các bài học giác ngộ của mình và điều con có thể làm được là hoan hỉ vì họ sẽ tiến gần hơn tới việc giác ngộ giải thoát. Con cảm thấy tâm mình rộng lớn hơn, và không còn cần phải phân biệt người này với người kia làm gì. Mỗi thứ diễn ra xung quang mình đều rất đẹp ngay cả khổ đau cũng có vẻ đẹp của nó. Như vậy con đã thực hành đúng pháp chưa hả thầy?<p>
Câu hỏi thứ 2: con chiêm nghiệm rất nhiều về câu nói của Thầy "Ai tu?, Ai đắc?". Con hiểu rằng ta có mặt hiện diện ở đây chỉ là danh và sắc và đều do nhân duyên sinh khởi, tu là buông bỏ cái ta ảo tưởng để cho tánh biết tự thấy pháp và như vậy thì mới tùy duyên thuận pháp và vì không còn bãn ngã nên sẽ không tạo ra quá trình nhân quả luân hồi nữa phải không thầy?<p>
Con chỉ biết nói rằng con cảm ơn Thầy rất nhiều vì nhờ chỉ dạy của Thầy mà con đã thực sự cảm thấy một chút gì đó gọi là an lạc trong cuộc đời đầy biến động này. Con mong sự chỉ dạy của Thầy và chúc Thầy sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2012

Câu hỏi:

Ngưỡng bái bạch Hòa thượng!
Khi ngồi thiền, con để tâm trong sáng tự nhiên, và khi nghe bất kỳ tiếng động nào xung quanh, con thấy tâm vẫn nghe hoàn toàn trong lành, định tĩnh, sáng suốt. Thỉnh thoảng có vài niệm vọng tưởng chen vào, nhưng con quan sát và sau đó vọng tưởng đi qua. Cứ liên tục như thế trong suốt thời ngồi thiền. Và với trạng thái tâm này, sau mỗi thời khóa thiền xong, con thấy thân tâm hỷ lạc. <p>
Kính bạch Hòa thượng, con hành trì như vây có đúng không?
Con thành kính đảnh lễ và xin tri ân Hòa thượng.

Xem Câu Trả Lời »